MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 246

– Nè Hank, còn mười sáu ngày nữa thôi. Để cho người ta chơi quân đỏ

đi.

Hank nhún vai rồi chấp nhận. Hai người trịnh trọng bày quân cờ.
– Chắc là anh cũng đi nước trước luôn? – Hank hỏi.
– Tất nhiên.
Ván cờ bắt đầu. Hai người tù chăm chú đấu cờ. Chẳng để ý gì đến ngoại

cảnh, họ quên trời mây, quên nắng nóng, không biết áo họ dính vào lưng vì
mồ hôi. Hank Henshaw bốn mươi hai tuổi, từng sống trong khu Tử 9 năm
nhưng có khả năng sẽ không phải vào phòng hơi ngạt. Có sai lầm gì đó
trong khi xử Hank và vụ án đang được duyệt xét lại. Rất có thể Hank sẽ
được giảm án và ra khỏi khu Tử một ngày không xa.

Hank nói giữa hai nước cờ:
– Tình hình coi bộ không mấy sáng sủa, phải không? Luật sư nói sao?
– Vẫn còn hy vọng. – Sam trả lời mơ hồ.
– Vẫn còn hy vọng là sao?
– Tức là… mình còn 16 ngày nữa mới phải dzô đó.
– Thằng nhỏ khá không?
– Khá lắm. Thông minh, sắc sảo ra trò. Sắc trong máu mà. Thứ nhì toàn

khoá nghen, chủ bút tạp chí Luật trường đại học.

– Nghĩa là gì?
– Nghĩa là nó cừ lắm. Nó sẽ thành công trong đời.
Sam đột ngột cho quân cờ đỏ nhảy qua hai quân cờ đen. Hank chửi thề.
– Mẹ kiếp! – Sam cười thích thú – Chơi như thế không chết sao được?

Anh chỉ toàn thua với thua thôi.

– Xin lỗi. Hai tuần trước tôi chẳng thắng anh liên tiếp mấy ván là gì?
– Không có đâu. Từ ba năm nay anh thua tôi dài dài.
Hank ngoan cường chống đỡ nhưng chỉ năm phút sau ván cờ thứ nhất của

họ đã kết thúc. Sam Cayhall thắng. Họ bày lại bàn cờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.