MANG XUỐNG TUYỀN ĐÀI - Trang 250

– Không.
– Vậy thì ông đành nhận thôi. Đúng. Ông đã muốn khai trước toà nhưng

luật sư của ông ngăn lại. Ông đã nói với con tại sao rồi. Vì ông không nhận
tội gài bom, rồi ông nhận tội gài bom nhưng nói là gài bom mà không có ý
định giết người. Tiên hậu bất nhất. Bồi thẩm đoàn sẽ chỉ biết ông nhận ông
gài bom và bỏ qua chuyện ông không có ý định giết người. Anh gài bom,
bom nổ, người chết. Vậy là đủ.

Chàng trai quyết định:
– Sáng mai con sẽ đệ đơn kháng cáo với lý do này.
Ông già lắc đầu:
– Sợ muộn rồi, con ạ.
– Muộn còn hơn không, thưa ông. Chúng ta có mất gì đâu!
– Con nên gọi cho luật sư Keyes và nói rõ tình trạng chẳng đặng đừng

của ta cho ông ấy biết.

– Vâng. Con sẽ gọi cho ông ấy. Nhưng con cũng nói thật là đến nước này

con chẳng còn quan tâm gì đến việc ông ấy có giận ta hay không.

– Ông cũng vậy. Con muốn gọi hay không cũng được.
Ông già đứng lên đi quanh phòng và đếm từng bước đi. Ngang rồi dọc.

Việc được bước đi thẳng mấy chục bước có vẻ làm ông thích thú.

– Ông ơi… Cô Lee muốn đến thăm ông đấy…
Ông già ngừng bước:
– Cô ấy nói với con sao?
– Cô nói cô muốn đến thăm ông và bảo con hỏi ông xem ông có bằng

lòng không.

– Để ông nghĩ xem đã.
– Suy nghĩ và quyết định nhanh một chút, ông.
– Hồi này cô con thế nào?
– Cô Lee sống bình thường. Cô cầu nguyện cho ông và nhớ ông nhiều.
– Ở Memphis người ta có biết cô là con của ông không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.