MẢNH GỐM VỠ - Trang 80

Hết thảy các bác thợ gốm đều bận rộn, nhưng một vài người vẫn tranh thủ
thời gian đến thăm gian hàng của bác Kang. Từ đàng xa, Mộc Nhĩ đã có thể
cảm nhận được sự thích thú bị kiềm nén của họ, mặc dù không ai nói gì
nhiều. Mộc Nhĩ tiến đến gần, giả tảng như chỉ đi ngang qua, nhưng da nó nổi
gai ốc vì tò mò.

Chợt có một người đàn ông đứng trước quầy bước ra để lộ một khoảng trống
và Mộc Nhĩ trông thấy...

Những bông cúc.

Hàng tá bông cúc. Trên từng món đồ. Chúng nở bừng trên những cái ly uống
rượu, âu, bình hoa và bát. Những bông hoa tám cánh giản dị lôi kéo sự chú ý
của mọi người và níu chân khiến cho họ chẳng muốn rời đi. Những khiếm
khuyết nhỏ trên những món đồ sứ của bác thợ Kang biến mất trong ánh hào
quang dường như tỏa ra từ những bông hoa trắng muốt.

Mộc Nhĩ bước đến gần hơn. Nó thấy một vài bông hoa còn nguyên cả cuống
và lá. Nhưng chúng không còn màu đỏ gạch nữa. Sau khi qua lửa nung,
nước áo màu đỏ đã chuyển thành đen và sự tương phản đen - trắng trên nền
xanh ngọc bích trông mới lạ, khác biệt và tạo một ấn tượng không lẫn vào
đâu được.

Và đẹp nữa. Cũng như những thợ gốm khác, Mộc Nhĩ quay mặt đi, giả đò
không quan tâm, nhưng tim nó như rớt xuống một cái giếng không đáy. Kỹ
thuật mới của bác Kang gây chấn động đến nỗi sứ thần không thể không
chọn bác làm người cung cấp đồ gốm sứ cho triều đình - Mộc Nhĩ biết chắc
như thế.

Sứ thần Kim là người quắc thước, vẻ mặt thâm trầm. Ngài không hề biểu lộ
cảm xúc trong khi đi từ sạp hàng này đến sạp hàng khác, xem xét thành quả
lao động của từng người thợ. Ở một vài quầy ngài nán lại lâu hơn; niềm hy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.