MẢNH GỐM VỠ - Trang 81

vọng của những thợ gốm dâng cao hơn cùng với từng giây ngài nhìn ngắm
mặt hàng của họ.

Ngài dành nhiều thời gian nhất cho gian hàng của bác thợ Kang. Đến nước
ấy thì những người thợ gốm khác đành phải giũ bỏ vẻ lãnh đạm thờ ơ vờ vịt.
Họ vây quanh gian hàng, chỉ cách một khoảng đủ để tỏ lòng tôn kính bề trên
trong khi vị sứ thần trò chuyện với bác thợ Kang.

Bác thợ Kang giải thích đây là đồ sứ khảm. Cách làm cũng tương tự như lấy
đồng thau cẩn lên gỗ hoặc đem ốc xà cừ khảm vào đồ sơn mài. Sứ thần Kim
gật gù cùng với những người làm thành nhóm khán giả nho nhỏ. Cẩn và
khảm vốn không mới mẻ gì trong những ngành nghệ thuật khác, nhưng cái
chính là chưa ai từng thấy nó được ứng dụng trong nghề gốm.

Bác thợ Kang không kể tỉ mỉ về kỹ thuật này, mà sứ thần cũng chẳng hỏi bất
cứ điều gì. Ngài chỉ dùng dình thật lâu để xem thật kỹ từng món đồ của bác
thợ Kang. Mộc Nhĩ thì thấp thoáng hy vọng khi thấy sứ thần Kim không chỉ
tán thưởng những bông cúc mà còn săm soi món hàng từ mọi khía cạnh.
Cuối cùng ngài đặt chiếc bình đang cầm xuống, khuôn mặt vẫn kín như bưng
và đi sang gian hàng kế bên.

Mộc Nhĩ đang lo rằng ông sứ thần oai vệ và kiệm lời kia sẽ không bao giờ
tới gian hàng của ông chủ nó. Tuy nhiên, ngài lại đặt chân đến đó sớm hơn
dự đoán.

Sứ thần Kim ngay lập tức cầm chiếc bình hình quả dưa lên, ngắm nghía với
vẻ quan tâm sâu sắc. Lần đầu tiên sắc mặt ngài thay đổi, vì hài lòng chăng?
Mộc Nhĩ không thể biết.

“Cái này có phải là của người thợ làm ra chiếc bình rượu được sử dụng trong
bữa ăn tối qua không?” - Sứ thần quay sang hỏi Yee, viên quan trong huyện
mà ngài đã nghỉ đêm tại nhà tối hôm trước. Ông này cũng là một trong vài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.