MẢNH GỐM VỠ - Trang 95


Mộc Nhĩ ngạc nhiên quá đỗi. Ngày hôm sau, mới sáng sớm bà Min đã đứng
chờ nó ở ngoài đường, ngay trước nhà. Bên cạnh bà là chiếc xe đẩy và cái
thuổng. Mặc dù gương mặt bà vẫn bình thản và hiền từ như mọi khi, nhưng
Mộc Nhĩ cảm nhận trong mắt bà ẩn chứa một nỗi lo âu nặng trĩu, đến cả nụ
cười chào đón dịu dàng của bà cũng không thể che giấu được.

“Thêm đất sét, Mộc Nhĩ”, bà lặng lẽ nói. “Cả đất trơn lẫn đất màu”

Mộc Nhĩ cúi mình đáp lời. Bà Min quay trở vào nhà. Nó chạy đi một đoạn.
Đoán chắc bà đã vào trong nhà, nó mới dựng xe bên lề đường, rón rén vòng
ra phía sau ngôi nhà.

Mộc Nhĩ bỗng cảm thấy bao nhiêu máu đều rút khỏi mặt mình trước cảnh
tượng khủng khiếp bày ra trước mắt nó. Cái sân sau lổm ngổm đầy những
mảnh gốm vỡ, có đến hàng trăm mảnh.

Nó hiểu ngay chuyện gì đã xảy ra - vẻ mặt của bà Min đã nói cho nó biết. Bà
không nổi giận cũng không sợ hãi, chỉ một nỗi buồn thâm trầm sâu sắc. Điều
đó chỉ có một ý nghĩa duy nhất. Chính tay chồng bà đã đập vỡ những chiếc
bình.

Mộc Nhĩ đếm trên đầu ngón tay của nó - năm đống mảnh vỡ, tất cả năm
chiếc bình hình quả dưa. Một trong số đó đã bị quăng đi xa đến nỗi mấy
mảnh vỡ nằm tơ hơ cách chỗ nó trước kia vẫn đứng nhìn trộm phía sau góc
nhà có vài bước. Mộc Nhĩ liếc nhanh chung quanh, rồi rón rén đi vài bước
vào trong sân, lén nhặt lên vài mảnh gốm vỡ lớn. Nó hấp tấp nhét vội vào
chiếc túi nhỏ đeo ở thắt lưng rồi phóng ra chỗ để chiếc xe đẩy.

Ra đến bờ sông, Mộc Nhĩ hạ càng xe xuống, thò tay vào chiếc túi nhỏ nơi
thắt lưng lấy ra những mảnh gốm vỡ. Hình khảm dát không một vết gờ,
những cánh hoa tinh tế và duyên dáng, ngay cả trên những mảnh vỡ nó đang
cầm. Nhưng nước men... Mộc Nhĩ chau mày và nheo mắt lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.