MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 189

Edward thân mến,

Tôi có thể hình dung nỗi thất vọng sâu sắc mà kết cục bi đát này khiến

anh cảm thấy, nhưng nếu điều này có thể xoa dịu tinh thần anh, thì anh
cũng nên biết rằng trong cảnh ngộ tương tự, bản thân tôi có lẽ cũng không
hành động khác hơn. Lợi ích quốc gia là trên hết và những người như
chúng ta chẳng có lựa chọn nào khác là phụng sự Tổ quốc, họ sẽ phải hy
sinh cho Tổ quốc thứ quý giá nhất đối với họ.

Chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa và tôi tiếc cho điều đó. Sẽ không

bao giờ tôi quên được lần trốn chạy của chúng ta từ năm 1956 đến năm
1959 ở Berlin và đặc biệt là cái ngày 29 tháng Bảy đó, khi anh cứu mạng
tôi. Chúng ta xong nợ.

-

Thư không được ký tên à?

-

Không có trên bản chép lại mà anh ta cho tôi xem. Có lẽ bản gốc đã cực

kỳ cũ nát. Sau khi đã trải quan gần năm mươi năm dưới đáy một khe núi,
như thế cũng là hợp lý.

-

Anh đã giao lại tập tài liệu cho anh ta chứ?

-

Anh ta mang nó đi rồi. Tôi không nghĩ nên định hướng thêm cho anh ta.

Tay Stilman này là kẻ thích bới chuyện, anh ta phải tự tìm ra mới được. Tôi
đã làm theo chỉ dẫn của ông nhưng tôi không hiểu dụng ý của ông. Chúng
ta đã làm tất cả để thủ tiêu những tài liệu này và giờ thì ông lại bắt đầu làm
nó xuất hiện trở lại.

-

Không một ai, sau cái chết của bà ấy, biết nơi bà ấy đã giấu chúng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.