MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 211

-

Tôi chỉ muốn làm anh mỉm cười thôi. Tôi chưa từng được thấy anh cười.

Andrew cố nặn ra bộ mặt nhăn nhó.

-

Cứ như Nicholson đóng vai Joker ấy.

-

Ờ thì là thế đấy, tôi thuộc típ người không hay cười. Andrew vừa gấp sơ

đồ lại vừa lẩm bẩm. Cô ăn cho xong món mì đi, tôi sẽ giải thích với cô tại
chỗ, anh vừa nói vừa rút tay lại.

Suzie gọi phục vụ rót thêm cho cô một cốc vang. Andrew ra hiệu đem

hóa đơn lại cho anh.

-

Anh quen vợ anh như thế nào?

-

Chúng tôi gặp nhau hồi trung học. Cả hai bọn tôi cùng lớn lên ở

Poughkeepsie.

-

Hai người luôn bên nhau từ hồi niên thiếu sao?

-

Với một quãng tạm nghỉ chừng hai mươi năm. Chúng tôi chạm mặt nhau

ở New York, ở lối ra của một quán bar. Valèrie đã trở thành một người phụ
nữ, mẫu phụ nữ hấp dẫn nữa là đằng khác! Nhưng đêm hôm ấy, tôi đã gặp
lại cô gái của thời niên thiếu. Cảm xúc chẳng bao giờ cũ đi.

-

Sao hai người lại chia tay nhau?

-

Lần đầu tiên, chính cô ấy là người ra đi. Chúng ta ai chẳng có giấc mơ

thuở thiếu thời, cô ấy không có thời gian chờ đợi tôi. Tuổi niên thiếu thường
nông nổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.