MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 253

Suzie lại gần ông chủ tiệm tạp hóa và cầm bàn tay ông lên.

-

Những bí mật gia đình này thuộc về tôi, và kể từ giờ phút này, cô nói, tôi

sẽ là người thanh toán tiền trông nom ngôi nhà. Vậy thì, ông Broody, hãy
coi đó là mệnh lệnh đầu tiên của một cô chủ cũng khắt khe và cứng rắn như
bà tôi từng thế, và nói cho tôi nghe những điều ông biết.

Broody chần chừ một lúc.

-

Đi cùng tôi ra thuyền, tôi phải về.

Và trên đường xuống bến thuyền, Elliott Broody bắt đầu kể.

-

Tôi phải nói với một một chuyện mà tôi đã cho ông ngoại cô biết vào

ngày ông ấy đến đây. Bà cô và người tình đã chia tay trên hòn đảo này. Tôi
cùng lũ bạn có mặt tại đây, núp sau những cái cây mà cô thấy phía đằng kia,
vào cái ngày xảy ra cãi vã giữa họ. Không biết điều gì đã châm mồi cho
mâu thuẫn giữa hai người, khi ấy họ chưa to tiếng đến mức chúng tôi có thể
nghe thấy từ vị trí quan sát. Nhưng khi trận cãi vã bùng nổ, chúng tôi lại ở
vị trí đẹp và chưa bao giờ chúng tôi nghe người khác tuôn ra chừng ấy lời
rủa xả… Tuy nhiên, tôi vẫn còn nhớ vài từ. Bà ấy mắng nhiếc ông ấy hèn
nhát, thối nát, thôi tôi bỏ qua nhé, tôi không dám nhắc lại với cô những từ
ấy. Bà ấy nói sẽ không bao giờ gặp lại ông ấy nữa, rằng bà sẽ đi tới cùng,
với bất kỳ giá nào, dù có ông ấy hay không. Ông ấy nổi khùng lên và tát bà
mấy cái. Những cái tát như trời giáng. Đến nỗi mà tôi cùng chúng bạn,
chúng tôi còn tự hỏi có nên chạy ra can hay không. Không ai được phép
động tay với phụ nữ. Nhưng khi bà ấy ngã xuống mặt cát, ông ấy rốt cuộc
cũng bình tĩnh lại. Ông ấy gom nhặt đồ đạc, và ông ấy ra thuyền đi mất, bỏ
lại bà ở đó.

-

Thế còn bà ấy, bà ấy đã làm gì? Suzie cố nài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.