MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 254

-

Tôi thề với cô điều này, thưa cô, nếu cha tôi mà tát tôi dù chỉ một cái như

cái tát bà cô phải chịu thì hẳn tôi đã khóc hết nước mắt rồi. Bà cô thì không,
không một giọt nước mắt! Chúng tôi muốn chạy ra giúp bà ấy lắm, nhưng
lại sợ! Bà ấy quỳ sụp ở đó một lúc, rồi đứng dậy, ngược theo đường mòn và
bà ấy vào trong nhà. Ngày hôm sau, tôi lén lút trở lại xem bà ấy thế nào,
nhưng bà ấy đã đi khỏi. Tôi không bao giờ còn gặp lại bà ấy nữa.

-

Quý ông kia là ai? Andrew gặng hỏi.

-

Một người đàn ông sau đó đã kết hôn và quyền lực của ông ấy không

ngừng lớn mạnh, đạt tới đỉnh cao quyền lực, nhưng đấy là rất nhiều năm về
sau. Giờ thì tôi đã nói đủ về chuyện đó rồi. Tôi sẽ để cô cậu lại đây, Elliott
Broody vừa nhảy lên thuyền vừa nói. Khi nào con trai tôi đến mang đồ tiếp
tế cho hai người, đừng hỏi nó những câu này, nó không biết gì về mấy
chuyện đó đâu. Tôi chưa bao giờ kể nó nghe, và cũng không kể với bất kỳ
ai. Hãy tận hưởng kỳ nghỉ của cô cậu ở đây, nơi này rất yên bình và tuyệt
đẹp.

Chiếc thuyền của Elliott Broody chẳng mấy chốc chỉ còn là một dấu

chấm ở phía chân trời. Suzie và Andrew bàng hoàng nhìn nhau.

-

Giờ thì có quá nhiều thông tin cần xử lý và chừng ấy hướng điều tra phải

xem xét, Andrew nói.

-

Tại sao ông tôi lại cứ muốn bảo tồn nơi này nhỉ? Đây đáng ra phải là chốn

ác mộng của ông chứ?

- Tôi không nghĩ nên bắt đầu từ hướng đó, nhưng đó là một câu hỏi đáng

để suy nghĩ. Tôi nhường cô làm sáng tỏ bí mật đó của gia đình, điều thu hút
tôi, đó là tìm hiểu sâu hơn về cái công ty đã không tiếc tiền trả lương hào
phóng cho ông chủ tiệm tạp hóa, mà ông này thì chưa kể với chúng ta tất cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.