MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 284

- Những tài liệu mà bà cô được cho là định chuyển cho phương Đông.

- Tôi rất vui khi nghe thấy anh không dứt khoát buộc tôi bà tôi như vậy.

- Tôi đã nói với cô rồi đấy thôi, tôi không có ưu tiên nào hết. Câu này

mang cả hai nghĩa. Họ không tìm thấy chúng trên người bà ấy, chính vì điều
này mà Motton, cũng như tất cả nhà báo thời đó, đều chưa bao giờ nhìn
thấy chúng. Và họ vẫn đang tìm chúng, hay đúng hơn là, họ sợ có người tìm
ra chúng trước. Cứ suy nghĩ thêm đi. Vị thế chiến lược của quân đội Mỹ
trong cuộc chiến tranh đã qua gần bốn mươi năm còn mang giá trị gì ở thời
chúng ta chứ? Tôi không nghĩ là Lầu Năm Góc lại có thêm kế hoạch tàn sát
người dân Mỹ Lai thêm lần nữa. Thứ mà bà cô định chuyển sang bên kia
“bức màn sắt” hẳn mang tính chất khác với những gì lịch sử đã viết. Giờ
phải biết là bà cô đã nắm được những thong tin gì và bà ấy định làm gì với
chúng.

- Như thế có vẻ khớp với những điều bà nói với người tình lúc họ cãi

nhau; rằng bà sẽ đi đến cùng dù có phải trả giá như thế nào.

- Nhưng đến cùng của chuyện gì? Andrew hỏi.

Và đột nhiên, như bị trời xui đất khiến, Andrew ngoảnh mặt ra phía cửa

kính quán bar thì nhìn thấy Valérie trên phố. Cô đang cầm ô trên tay và nhìn
anh ăn tối với Suzie. Cô rụt rè mỉm cười với anh, rồi đi tiếp.

- Anh còn chờ gì nữa? Suzie hỏi.

Andrew đứng bật dậy và chạy vội ra ngoài. Bóng dáng Valérie mất hút

phía góc phố. Anh chạy đuổi theo cô và khi anh đã đến ngang tầm Valérie,
cô đang mở cửa một chiếc taxi. Cô ngoái nhìn và mỉm cười với anh.

- Không phải như em nghĩ đâu, anh tiến lại nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.