MẠNH HƠN SỢ HÃI - Trang 310

cho cô nhớ chuyện đã xảy ra trên đảo không? Ai trong số hai chúng ta
không muốn báo cảnh sát vì sợ cuộc điều tra của mình bị ngưng lại?

- Tôi phải nói chuyện với Knopf, dù anh có thích chuyện đó hay không.

- Cứ làm chuyện gì mà cô thấy là tốt, tôi còn phải đi nói chuyện với tổng

biên tập và tôi chưa biết bịa ra chuyện gì để cô ấy cho tôi yên thân. Tôi
mang theo lá thư, tôi sẽ nghiên cứu nó ở tòa soạn, cuối ngày chúng ta sẽ gặp
lại nhau ở khách sạn. Tôi không thích ý nghĩ để cô lại một mình, hãy cẩn
trọng và đừng có bật điện thoại lên đấy.

- Chính anh đã làm điều đó đấy thôi!

- Tôi không còn cách nào khác và tôi đang hối tiếc đây.

*

Andrew cần sắp xếp lại suy nghĩ. Từ đây đến tòa soạn anh phải đi qua

chừng hai mươi mốt khối nhà, anh quyết định đi bộ. Khi bước vào quán bar
đầu tiên gặp trên đường, anh gọi một cốc Fernet-Coca, nhân viên quầy bar
không phục vụ loại đó và Andrew tức tối bước ra.

Trên đường, anh dừng lại trước một quầy điện thoại và bấm số gọi tới

San Fransisco.

- Là Andrew Stilman đây. Tôi làm phiền ông được chứ?

- Còn phụ thuộc vào chuyện cậu sặp nhờ tôi, thanh tra Pilguez đáp.

- Tôi vô tình xuất hiện tại hiện trường một vụ giết người. Tôi đã lưu lại

đó không ít vân tay, tôi cần một lời bảo chứng để trình bày với các đồng
nghiệp của ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.