-
Cậu đến đúng lúc đấy, Simon nói. Tớ không tài nào khởi động được nó
mà một mình thì không thể đẩy nó về ga ra được. Tớ sốt hết cả ruột mỗi lần
nghĩ đến việc phải để nó ngoài trời cả đêm thế này.
-
Tớ thèm được lo lắng như cậu đấy, bạn tốt.
-
Cần câu cơm của tớ thôi, mà cũng đúng, tớ luôn chú ý đến nó.
-
Cậu vẫn chưa bán nó à, cái xe này ấy?
-
Rồi chứ, và mua lại từ một tay sưu tầm xe đã mua của tớ một chiếc
Oldsmobile 1950. Trong nghề của tớ, người ta kết thân với khách hàng của
mình bằng cách đó. Cậu giúp một tay chứ?
Andrew ở phía sau chiếc Studebaker trong khi Simon đẩy xe, bàn tay,
thò qua cửa kính đã hạ, đặt lên vô lăng.
-
Cái xe này bị làm sao? Andrew hỏi.
-
Tớ không biết, mai tớ sẽ xem xét cùng thợ máy.
Xe đã vào chỗ đậu, hai người bạn cùng nhau đi ăn tối tại Mary’s Fish
Camp.
-
Tớ sẽ làm việc trở lại, Andrew vừa ngồi vào bàn đã tuyên bố.
-
Đúng lúc đấy.
-
Và tớ sẽ về nhà.