MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 110

động, cũng không nghĩ. Dù mùi dâm mị nhỏ nhoi vẫn còn, anh vẫn không
muốn động.

Lúc còn bé, bạn hâm mộ những thứ không cần trả giá mà chỉ cần cố gắng

là có thể thành công. Có bạn học cùng, bọn họ không cần cố gắng nhiều,
bình thường cũng có thể làm đủ, chung quy lại có thành tích tốt hơn của
bạn, những người đó được gọi là người may mắn. Nhưng chúng ta cũng
không biết, những người này dù bí mật tiêu hao không nhiều công sức lắm,
nhưng bọn họ sẽ làm trong trình độ nghiêm túc mà chúng ta không đạt tới,
thậm chí bọn họ sẽ vì một đề bài không thể hiểu ra mà lúc ăn ngủ nghỉ cũng
nghĩ trong đầu. Khi mình cũng muốn trở thành người như vậy, để cho người
ta dùng ánh mắt hâm mộ nhìn mình, mới biết áp lực như vậy bao nhiêu, vì
một câu “Bạn thông minh” của người khác mà mình muốn chịu đựng bao
nhiêu.

Anh giơ tay lên, thậm chí bắt đầu hoài nghi, mình không phải có thể làm

đến đó.

Cầm áo khoác lên, anh đứng lên, đi hai bước, còn rút ra giấy ăn, lau đi

dấu vết trên bàn.

Khi Mạnh Diên Châu nói ra hai chữ “ Về nhà” thì Ngũ thúc cũng kinh

ngạc liếc anh một cái, không chỉ mình anh, mà người khác cũng biết, anh
rất ít khi trở về cái gọi là nhà họ Mạnh, mà chính anh chưa bao giờ coi nơi
đó là nhà của chính anh.

Ngay cả anh cũng không rõ, vì sao sau khi Mạnh Vĩ Đình cho anh một

bài học, còn muốn đi đối mặt ông ta,có lẽ muốn cho mình càng thêm kiên
định.

Đám người giúp việc nhìn thấy anh cũng sững sờ, nửa ngày mới kêu lên,

“Thiếu gia”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.