MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 111

Mạnh Vĩ Đình đang dùng bữa, mà Dư Hà đang khuyên bảo mong Mạnh

Vĩ Đình tận lực ăn nhiều hơn chút. Giờ phút này khóe mắt Mạnh Vĩ Đình
đã nhận ra Mạnh Diên Châu, lắc đầu với Dư Hà một cái.

Dư Hà thở dài, lúc này mới quay lại nhìn Mạnh Diên Châu, bảo người

giúp việc cầm một đôi bát đũa tới đây.

Mạnh Diên Châu vốn định đi lên lầu hai, lại thay đổi chủ ý, đi về phía

bàn ăn, “Vừa đúng lúc chưa ăn cơm, bụng đang đói.”

Anh nói xong lời này, liền ngồi xuống. Anh cho là mình sẽ rất khó khăn

ngồi xuống đối mặt với Mạnh Vĩ Đình, nhưng giờ phút này mới cảm thấy,
vậy thì khó khăn cái gì chứ? Chỉ cần anh nhớ lại lúc đó, mẹ của anh bị hai
mẹ con này hại chết, anh còn có lý do trốn tránh gì nữa?

Ngồi ở bên cạnh ăn không có người là người khác, là mẹ của Mạnh Vĩ

Đình, Lương Vĩnh Như. Anh châm chọc cười cười, anh không trở về cái
nhà này, giống như biểu hiện mình có chí khí quan trọng cỡ nào. Thật ra thì
người khác căn bản không quan tâm, thậm chí anh không ở đây, hai mẹ con
này có thể vui vẻ hơn, người một nhà vui vẻ hòa thuận, chính anh là ghê
tởm lắm đấy.

Lương Vĩnh Như dùng khăn ăn chùi miệng, nhìn con trai của mình,

“Thức ăn này là cái Hà tự mình làm, dù con không muốn ăn, cũng nên cố
ăn nhiều một chút.”

Lương Vĩnh Như nói lời này ra ngoài, Dư Hà có chút xấu hổ.

Mạnh Vĩ Đình nể mặt định cầm đũa lên gắp, nhưng chiếc đũa của ông

vừa đụng vào món ăn này, Mạnh Diên Châu liền nhanh chóng đoạt lấy
miếng của Mạnh Vĩ Đình định lấy, “Thì ra là dì Dư làm, cháu muốn thử
nếm một chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.