MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 113

Sau khi Mạnh Diên Châu rời đi, trên bàn ăn lại rơi vào trạng thái trầm

mặc, Mạnh Vĩ Đình không nói gì tiếp tục uống canh, chỉ là đưa mắt rơi vào
trên người mẹ ông, Lương Vĩnh Như. Dưới tình huống bình thường, nếu
như không có gì đặc biệt, Lương Vĩnh Như sẽ không về đây, nơi này cũng
coi là ký ức khinh khủng của Lương Vĩnh Như, dù sao năm đó người phụ
nữ kia cũng từng sống ở đây.

Dù hiện tại, người giúp việc vẫn gọi Lương Vĩnh Như là phu nhân,

nhưng bà cũng hiểu, cuối cùng không giống nhau.

Lương Vĩnh Như ho khan một tiếng, nhìn về phía con trai mình, “Mình

con thì không sao cả, nhưng cô có nghĩ tới tiểu Hà hay không, con cứ kéo
con bé như vậy, để cho con bé không danh phận đi theo con……”

Lời của bà chưa nói hết, lại bị Dư Hà cắt đứt, “Phu nhân, tất cả đều là do

con tình nguyện, cùng Vĩ Đình không liên quan, bác cũng đừng nói anh ấy.”

Lương Vĩnh Như vẫn như cũ nhìn con trai mình, nhưng Mạnh Vĩ Đình

làm như kiểu chưa có đề tài này xuất hiện.

Lương Vĩnh Như cắn môi, lúc này mới bảo người đến dọn dẹp bát đũa,

Mạnh Vĩ Đình để lại hai người phụ nữ, một mình rời đi.

Hai người phụ nữ ngồi trước bàn ăn, Lương Vĩnh Như lắc đầu một cái,

“Làm sao con cứ ngốc nghếch như vậy.”

Hốc mắt Dư Hà hơi ướt át, “Phu nhân, con biết rõ bác vì tốt cho con. Mà

con hi vọng, đề tài này không nên nhắc lại. Đúng vậy, con bỏ ra cả tuổi
thanh xuân của mình lên cho anh ấy, thậm chí bị vô số phụ nữ nói mất mặt
đàn bà, cũng làm cho bố mẹ mình thấy thất vọng, tất cả mọi người đều đã
thấy, cũng là con trả giá. Tất cả những thứ này đều do con tự nguyện, anh
ấy không có để cho con làm những thứ này, tại sao muốn anh ấy vì con mà
phải chịu trách nhiệm? thật ra thì anh ấy cũng không được cái gì, thậm chí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.