MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 127

Mạnh Diên Châu đưa lại hợp đồng, “Ký tên đi, tránh cho đêm dài lắm

mộng, không phải sao?”

---------------

Nghê Thiên Ngữ cảm giác hình như hôm nay mình thấy một mặt khác

của Mạnh Diên Châu, xa lạ đến mức cô hốt hoảng.

“Đang nghĩ gì?”. Mạnh Diên Châu lái xe, bất thình lình mở miệng.

“Đang nghĩ con người thật phức tạp.” Hình như có suy nghĩ khác, cô lập

tức cộng thêm, “Ai sẽ nghì rằng một Dương tổng háo sắc nổi tiếng cũng là
một người yêu thương con gái như vậy?”

“Cái này thì có gì kì quái, trong lịch sử không phải có nhiều ví dụ như

vậy sao? Sĩ quan xuất thân từ cường đạo dân dã, bởi vì không có người
nguyện ý rời đi, mà thay đổi kế hoạch xây ngân hàng khác. Người tham ô
sa đọa, vì không muốn thành tay sai cho Nhật Bản, mà bị người Nhật Bản
lập tức sát hại. Bị mắng cho tan tác tơi bời, thì lại là người vì bảo vệ quốc
gia mà chết……”

Đúng vậy, chúng ta căn bản sống trong một thế giới mâu thuẫn, không có

người tốt tuyệt đối, cũng không có người xấu tuyệt đối, người tốt biết làm
người xấu, người xấu biết làm chuyện tốt.

Mà khi bạn đứng trên đỉnh núi, có lẽ người khác sẽ nhớ là bạn tốt.

Cô thở dài sâu một cái, “Vậy còn anh, anh cảm thấy anh là người rất tốt

hay là người xấu?”

“Vậy cô muốn cùng người xấu lên giường hay là muốn cùng người tốt

lên giường?”. Vẻ mặt anh mang theo vài tia mập mờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.