MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 151

Tựa như Tả Vi Linh cô, giờ phút này nghe Uông Minh Húc giảng giải

anh với một người phụ nữ khác nhớ mãi không quên cỡ nào, nhưng rõ ràng
cô đối với người đàn ông này không phải là một dạng nhớ mãi không quên
sao?

“Nói lâu như vậy, có mệt không?” Tả Vi Linh cũng không khuyen Uông

Minh Húc uống ít nữa, chỉ dùng tay nhẹ nhàng vuốt tóc anh, “Hãy nghe em
nói chuyện thôi.”

“Trước đây thật lâu, lúc mẹ em còn sống, có một cậu bé tới nhà em chơi,

khi đó người lớn luôn nói đùa rằng, nếu chúng ta chơi với nhau tốt như vậy,
trở thành người một nhà là được lắm. Khi đó em rất xấu hổ, nghe được bọn
họ nói như vậy, liền cách cậu bé đó thật xa, nhìn thấy cậu bé là đi xa. Sau
thì thế nào, em phát hiện chúng ta học chung một trường tiểu học, nhưng
cậu bé ấy lớn hơn em mấy lớp, em luôn nghe được bạn học nói cậu bé rất
giỏi, thành tích ưu tú, lúc đó em bắt đầu chú ý tới anh.”

“Anh là người nhuộm tóc đầu tiên ở trường chúng ta, khi đó anh học năm

lớp 6, ông thầy đuổi theo để bắt nhuộm trở lại, anh ấy không chịu, cuối
cùng anh bị thầy giáo bắt đứng úp mặt vào tường sân thể thao sám hối. Em
cùng bạn học đi xem, anh đứng ở dưới ánh mặt trời cười nhìn mọi người,
khi đó em nhìn vào ánh mắt anh mà cảm thấy, người bị vây quanh xem là
chúng em.”

“Lúc học trung học cơ sở, anh tham gia đại hội thể thao thì bị gãy chân,

nghỉ ngơi lâu. Khi đó trường cho anh về nhà nghỉ, mà bị lùi xuống một lớp,
anh rất buồn bực. Em lại rất vui, bởi vì như thế mà thấy cách anh gần
hơn……”

“Lúc học trung học cơ sở đó, thành tích của em trở nên cực kì tốt, thậm

chí còn được nhảy lên một lớp, khi đó, em cùng anh học chung lớp rồi….
mà em không dám nhìn anh , ngay cả muốn nhìn anh thì cũng chỉ lặng lẽ
dùng gương nhìn theo bóng dáng anh ……”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.