MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 173

Quả quýt chua đó, thật chua, cô chỉ nếm thử một miếng, chua tới mức rơi

nước mắt.

Sau đó bọn họ vắt quýt lấy nước, dùng dao cắt đi, cắt thành miếng, để

vào trong nước sôi, hơn nữa cho một chút đường, hòa cùng với nước chanh,
mùi vị không khác biệt lắm.

Đó là “Đồ uống” giá rẻ nhất mà bọn họ từng uống, đóng gói cũng không

có, nhưng cô biết có phần cô rất thích. Cô đã từng một mình đi trộm lấy
quýt, làm thức uống y hệt như thế, nhưng bất kể cô cho bao nhiêu đường,
nước vẫn chua như vậy, chua đến mức cô không ngừng rơi nước mắt.

Tựa như cô bây giờ, giống như được nếm thử một miếng quýt nữa, chua

ở trong miệng, lan tràn đến toàn thân, từng tế bào, huyết dịch trong người,
cũng lộ ra ghen tuông nồng đậm.

Rốt cuộc không nhịn được, nước mắt đã rơi xuống, cô nhanh chóng cúp

điện thoại.

Cô muốn nói cho người nói chuyện điện thoại bên kia, có thể cho cô một

bờ vai để cô dựa vào được không? Cô muốn nói, cô đã từng yêu một người
thiếu niên, lúc cô còn là thiếu nữ.

Trong khoảng thời gian rất dài, cô không có nhớ tới người thiếu niên kia,

cô cho là mình đã quên mất một chút, mỗi người có cuộc sống riêng, nhiều
năm về sau có thể gặp mặt nói với nhau một câu: Đã lâu không gặp.

Nhưng trong thực tế, Ông trời không cho cô cơ hội như vậy.

Lúc chia tay, anh hỏi cô: Em thật sự muốn đi?

Cô cho là mình có thể đi được, làm được có nghĩa không chùn bước, thực

sự là cô chạy trối chết. Khi đó cô ngồi trên ôtô, nghĩ tới cuộc sống sau này
của nhau. Cô sẽ học hành chăm chỉ, sau đó thi đậu vào một trường đại học

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.