MẠNH KIẾP THIÊN NHIÊN - Trang 365

cũng là kế hoạch của Mạnh Vĩ Đình, thậm chí anh không thu phục đám
người dựa vào yêu cầu của Mạnh Vĩ Đình mà tận tâm với ông ta thì nay lại
quay về phía anh. Anh cho là mình thành công, nhưng không biết cứ mỗi
bước của mình lại vào kế hoạch của Mạnh Vĩ Đình, anh cảm giác quá mệt
mỏi, thậm chí không biết cuộc đời mình nên đi con đường nào.

Một mình anh, ngồi trên xe khách đi tới bờ sông năm đó. Thành phố nhỏ

thì nay đã biến thành khổng lồ, giá phòng cũng lên cao, xe khách xe buýt
đều được thay mới, mà biến hóa không lớn duy nhất còn lại chính là bờ
sông đó. Trên đường vẫn như cũ có đống rác, vẫn có mùi hôi hấp dẫn vô số
muỗi, người qua đường thì làm như không thấy cứ đi qua, không hiểu sao
họ có thể chịu được.

Anh đi thuê một căn phòng, năm đó anh sống cho căn phòng đó mà giờ

cho người khác thuê . Anh đi tìm người chủ cho thuê năm đó thì đối
phương đã không nhớ nổi mình, dù là mình có thể nhớ tóc bà chủ nhà nửa
đen nửa trắng, bây giờ tất cả đều đã thành màu trắng. Phòng anh thuê có
mảng thực vật lớn, thiết bị trong nhà rất đầy đủ.

Mạnh Diên Châu cảm thấy buồn cười, người khác trong đoạn ký ức này

cũng theo thời gian phai nhạt đi, chỉ có chính mình vẫn nhớ như in, ký ức
như được niêm phong cất vào kho vậy, vì vậy những gì đã xảy ra mấy năm
trước thì với anh nó như mới xảy ra ngày hôm qua. Khi đó, ban đêm không
ngủ được thì anh và Nghê Thiên Ngữ ngồi trên ban công, anh ôm cô, cùng
nhau nhìn về gian phòng bên này, Nghê Thiên Ngữ cười nói khi nào phòng
này cho thuê, bọn họ phải thuê phòng đó, bởi vì có mảng lớn thực vật, nhìn
qua rất đẹp. Nhưng bọn họ vẫn không có cơ hội này, mỗi lần định thuê thì
đều là người khác thuê.

Mà bây giờ, anh không cần tốn nhiều sức lại có thể thuê được gian phòng

này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.