MAO- THE UNKNOWN STORY - Trang 45

Chu Ân Lai vuốt ve Mao là cuộc tấn công này gây tiếng vang tốt cho ĐCS
về mặt tuyên truyền. Nhưng Mao thì nổi điên, không phải vì 90 ngàn hồng
quân bị thiệt hại khi Nhật phản công mà vì Bành Đức Hoài bất tuân lệnh
của ông. Mối hận này Mao để trong lòng cho mãi tới năm1945 Mao mới
đòi. Dù sau đó khi thấy trận đánh quả nhiên mang lại tiếng tốt cho ĐCSTQ,
thanh niên thi nhau đăng ký quân dịch với ĐCS, thì Mao lại kể công là trận
đánh này do lệnh của Mao.
Ngày 16-7-1940 Tưởng Giới Thạch ban lệnh cho quân đoàn 4 (hồng quân)
rút ra khỏi vùng Dương tử mà kéo về phía bắc, đóng quân chung với quân
đoàn 8. Mục đích của Tưởng là tách rời hai lực lượng Quốc-Cộng, phía bắc
thuộc Cộng sản, phía nam thuộc dân quốc. Như thế sẽ tránh được sự tương
tàn giữa hai bên cùng người TQ. Nhưng Mao khước từ. Ông ban lệnh cho
quân đoàn 4 tấn công vào quân đội Tưởng đầu tháng 8-1940, giết chết 11
ngàn quân cùng hai viên tướng của Tưởng. Theo sự tính toán của Mao, nếu
Tưởng trả thù thì sẽ gây ra một cuộc nội chiến, và Liên xô sẽ có đủ lý do để
kéo quân vào TQ. Tưởng hoàn toàn không có phản ứng gì. Biết được yếu
điểm của Tưởng là e sợ một cuộc nội chiến lan rộng, ngày 7-11-1940 Mao
đánh điện cho Quốc tế Cộng sản đệ tam xin 150 ngàn quân viện để chính
thức phát động cuộc chiến với Tưởng. Thế nhưng khi đó trong một cuộc
tiếp xúc ngầm giữa Liên xô và Nhật để chia đất TQ, Nhật chỉ muốn giao
cho Liên xô quản lý vùng Tân Cương và Ngoại Mông, và ba tỉnh phía bắc
TQ mà cộng sản đã chiếm được. Điều kiện này không thỏa mãn Stalin, nên
Stalin ra lệnh cho Mao án binh bất động, "chỉ được tấn công nếu Tưởng tấn
công trước
".
Mao chỉ còn có cách ép buộc Tưởng phải bóp cò trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.