MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 169

là mưu toan tiếm quyền. Cơn giận lôi đình của Mao khởi nguồn từ
đây.

Lâm Bưu cho rằng: Mao chân thành muốn chuyển giao quyền

lực cho mình. Sau khi mắc tội ác tày trời làm chết đói 37,55 triệu
người trong Đại tiến vọt và quay lưng lại với toàn Đảng trong Đại
cách mạng văn hoá, Mao phải hiểu rõ hơn ai hết rằng sau khi ông
ta qua đời, chỉ có Lâm Bưu có thể giữ vững cục diện. Tách khỏi sự
ủng hộ của Lâm Bưu thì không thể có vị trí lịch sử “luôn luôn đúng
đắn” của Mao Trạch Đông. Lâm không tin rằng Mao có thể đùa
cợt, giăng bẫy hại Lâm. Đến khi nhận ra âm mưu quỷ kế của Mao,
Lâm phẫn nộ nói với vợ con:

- Mọi người không thấy hắn giống một tên lưu manh sao? Giống

lắm! Nếu sau này ta thua hắn, thì chỉ thua ở chỗ không đủ lưu
manh bằng hắn mà thôi.

Khi bị Mao từng bước dồn ép sau, Lâm cha nói với Lâm con:
- Lão Hổ, con hãy nhớ, ta không cai trị nổi đất nước này. Ngay

trong tình hình bình thường, ta cũng không biết quản lý đất nước ra
sao. Một nước lớn như thế này, kinh tế, chính trị, văn hoá… đều rất
phức tạp. Ta không thích công việc hành chính, không thích giao
lưu, sức khỏe cũng không tốt, không thể quản lý đất nước. Ta tự
biết mình, chưa bao giờ muốn làm Chủ tịch nước. Ta chỉ biết chút
ít về quân sự, rất nhiệt tình đối với thống nhất đất nước, phát triển
sản xuất và cải thiện đời sống nhân dân, nhưng năng lực có hạn. Ta
muốn giữ vững quyền lực tham gia đời sống chính trị, đảm bảo
quân đội phát huy vai trò bình thường, thế là đủ.

Đoạn trên Lâm nói rõ không làm Chủ tịch nước, đoạn dưới thể

hiện muốn giữ vững cục diện, cầm lái, làm Chủ tịch Đảng kiêm
Chủ tịch Quân uỷ Trung ương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.