MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 173

điều 2 hiến pháp tăng thêm Mao Chủ tịch là Chủ tịch nước, Lâm
Phó Chủ tịch là Phó Chủ tịch nước…

Phát biểu tại các tổ Trung Nam, Tây Nam, Tây Bắc… Diệp

Quần, Ngô Pháp Hiến, Lý Tác Bằng, Khưu Hội Tác đều tập trung
ủng hộ bài nói của Lâm Bưu. Bản tin ngắn số 2 của Tổ Hoa Bắc
vừa phát ra, mọi người phấn khích, đòi lôi ra những kẻ phản đối
Mao là thiên tài.

Trần Bá Đạt đang ngắm cảnh núi rừng thì Uông Đông Hưng

chạy đến lo lắng nói:

- Tôi vừa gặp Giang Thanh. Bà ta nói phát biểu của chúng ta đi

chệch hướng. Thế là thế nào?

Trần bình tĩnh:
- Kiến nghị Mao Chủ tịch làm Chủ tịch nước là thiên kinh địa

nghĩa, đừng sợ. Trương Xuân Kiều dựa vào Giang Thanh ủng hộ
nên mới dám coi thường Lâm Phó Chủ tịch. Hắn là kẻ có dã tâm,
có âm mưu. Ông yên tâm đi, Mao Chủ tịch không thể chỉ cần bà xã
mà không cần bạn chiến đấu thân thiết và người kế tục.

Đến lúc này, Trần và Uông vẫn cho rằng Mao và Lâm không thể

tách rời, vị trí người kế tục của Lâm Bưu không thể, lung lay, Mao
thà từ bỏ vợ, chứ không từ bỏ người kế tục; sau Mao, chỉ có Lâm
Bưu khống chế được tình hình rối loạn sau Đại cách mạng văn hoá;
một nhà chính trị lớn mưu lược sâu xa như Mao sẽ không mắc sai
lầm hồ đồ trong những vấn đề lớn. Mọi người đâu có ngờ rằng
trong nội tâm sâu thẳm, Mao chỉ muốn truyền ngôi cho Giang
Thanh, Lâm chỉ đóng vai “chuyền 2”, nhiệm vụ của Lâm là đoạt
quyền từ tay Lưu Thiếu Kỳ, chuyển cho Giang Thanh. Khi Lâm
giữ rịt lấy không chịu trao, Mao phải đích thân đứng ra buộc Lâm
trao quyền. Đương nhiên, Mao sẽ không trực tiếp trao quyền cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.