MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 219

người Nhật về nước; đánh đến Bắc Kinh, vào Tử cấm thành. Về
việc này, số người có ý kiến khác không nhiều, chỉ có vài người
muốn ta sớm thu hồi mấy hòn đảo đó. Việc thứ hai là phát động
Đại cách mạng văn hoá, người ủng hộ không nhiều người phản đối
không ít. Cả hai việc trên đều chưa kết thúc, di sản này trao lại cho
thế hệ sau. Trao lại như thế nào? Không trao được trong hoà bình
thì trao trong rối ren, làm không tốt là biển máu. Các người làm ra
sao? Có trời biết được.

Khi nói những câu trên, đầu óc Mao hoàn toàn tỉnh táo. Ông ta

tổng kết cuộc đời mình, nói đã làm hai việc, một là đánh bại Tưởng
Giới Thạch, đuổi người Nhật về nước; hai là phát động Đại cách
mạng văn hoá. Có nghĩa là trong 17 năm từ 1949 đến 1965, ông ta
chẳng làm gì cả. Ông ta đổ mọi sai lầm trong thời kỳ đó lên đầu
Lưu Thiếu Kỳ, từ ba cuộc cải tạo lớn đến Đại tiến vọt, chết đói
37,55 triệu người, thiệt hại 120 tỉ NDT.

Nói một cách thực sự cầu thị, từ năm 1953, Mao đã thực hiện

đường lối sai lầm “tả” khuynh với đặc trưng chủ nghĩa xã hội
không tưởng, đường lôi sai lầm này gây thiệt hại nhiều so với
đường lối Lý Lập Tam và Vương Minh. Sai lầm của Lý và Vương
chỉ gây thất bại cục bộ, mất vài vạn quân, mất căn cứ địa trong vài
huyện, còn sai lầm của Mao làm chết đói 37,55 triệu người. Một
lãnh tụ đảng luôn miệng nói giải phóng nhân dân, phục vụ nhân
dân, mang lại hạnh phúc cho nhân dân phạm tội ác lớn như vậy, mà
lại cự tuyệt nhận sai lầm, không từ chức, lại phát động Đại cách
mạng văn hoá, cách chức, đánh đổ, thậm chí dồn vào chỗ chết
khoảng trên 80% đảng viên cộng sản chính trực, những người
không tán thành cách làm tuỳ tiện của Mao từng có ý kiến bất đồng
với ông ta. Nó tàn khốc, vô tình gấp bao nhiêu lần so với đường lối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.