MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 220

Vương Minh. Nếu đường lối sai lầm “tả” khuynh của Mao không
chiếm vị trí chủ đạo, không có việc phê phán Lưu Thiếu Kỳ “xác
lập trật tự xã hội dân chủ mới” năm 1953, không có việc chống
Chu Ân Lai hữu khuynh năm 1958, không có Công xã hoá và 3
năm Đại tiến vọt, không có cuộc đấu tranh chống chủ nghĩa cơ hội
hữu khuynh Bành Đức Hoài, thì sẽ không gây ra thảm án lớn chưa
từng có làm chết đói 37,55 triệu người. Mao Trạch Đông kéo Đảng
cộng sản và nhân dân Trung Quốc theo ông ta vật vã trong 1/4 thế
kỷ, đến năm 1978 lại quay về chủ nghĩa dân chủ mới, công cuộc
xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Trung Quốc đến lúc này mới đi vào
quỹ đạo dân chủ mới. Đại diện đường lối đúng đắn của Đảng trong
thời kỳ xây dựng phải là những nhà lãnh đạo đã kiên trì đường lối
Đại hội 8 Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, Đặng Tiểu Bình, Trần Vân.
Công cuộc cải cách-mở cửa hiện nay đã kế thừa và phát trên đường
lối đúng đắn đó.

Chương 38

Mao để Giang Thanh cầm “cờ lớn”

Mao rất chú trọng tên tuổi của mình sau khi chết, hoàn toàn tự

tin không ai có thể phủ nhận “võ công” của mình. Nhưng “văn trị”
của Mao thật hồ đồ. Ông ta đã phá hoại một thế giới cũ, nhưng lại
không xây đựng nổi một thế giới mới. Mao muốn đưa mọi người
lên thiên đường, song lại đẩy họ xuống địa ngục. GDP của Trung
Quốc năm 1955 chiếm 4,7% thế giới, năm 1980 tụt xuống 2,5%,
năm 1955 gấp 2 lần Nhật Bản, năm 1960 tương đương, đến năm
1980 chỉ bằng 1/4. GDP bình quân đầu người năm 1955 bằng 1/2
Nhật Bản, đến năm 1980 chưa được l/20. Năm 1960, GDP của Mỹ
nhiều hơn Trung Quốc 460 tỉ USD, đến năm 1980, con số này là
3.680 tỉ USD. Trước năm 1949. Thượng Hải là trung tâm tiền tệ và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.