MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 226

tham gia, không biết “bố trí chiến lược” của Mao, nên không thể
hồ đồ đứng ra ca ngợi Đại cách mạng văn hoá.

Nghe Viễn Tân báo cáo, Mao rất thất vọng về Đặng, quyết tâm

phát động “phản kích làn gió lật án hữu khuynh”.

Nằm trong bệnh viện. Chu Ân Lai lo ngại không biết Đặng có

đứng vững nổi trước trận cuồng phong này không. Ông mời Đặng
vào, quan tâm và trịnh trọng hỏi: “Thái độ liệu có thay đổi không?”
Đặng trả lời rõ ràng: “Vĩnh viễn không”. Chu vui mừng: “Vậy tôi
yên tâm rồi”.

Đây là lời thề chính trị giữa hai người, bất chấp vinh nhục và

tính mạng bản thân. Ý nghĩa câu hỏi của Chu là: Liệu ông có thay
đổi thái độ, chấp nhận điều kiện của Mao, làm “đại thần phụ
chính” không? Câu trả lời của Đặng là: Thà bị đánh đổ lần thứ 2,
cũng không phụ tá cho Giang Thanh lên ngôi Chủ tịch Đảng.

Hạ tuần tháng 12, Diệp Kiếm Anh vào bệnh viện thăm Chu. Chu

nắm chặt tay ông dặn dò:

- Phải chú ý phương pháp đấu tranh, không thể để quyền lực rơi

vào tay “lũ bốn tên”.

26-12-1975, Khang Sinh qua đời. Trước khi chết, Khanh đã tố

cáo với Mao việc Giang Thanh, Trương Xuân Kiều từng là kẻ phản
bội. Mao lờ đi.

Tháng 12-1975, Bộ Chính trị liên tục họp dưới sự chủ trì của

Đặng Tiểu Bình để phê phán Đặng. “Lũ bốn tên” khí thế hung
hăng, lời lẽ gay gắt, phủ định sạch trơn công tác chỉnh đốn trong 9
tháng qua. Những người khác phụ hoạ. Đặng lặng lẽ nghe, mọi
người nói hết, ông tuyên bố nghỉ họp.

Ngày 20-12-1975, kiểm điểm trước Bộ Chính trị, Đặng nêu lên

những việc đã làm, và nói ông cảm thấy ngạc nhiên khi một số

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.