MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 236

thật là Mao đã ba lần duyệt văn bản trên, tự tay sửa 11 chỗ, lại
thêm 6 chữ “đồng chí Lâm Bưu uỷ thác cho thêm sức nặng.

“Quyết định khởi tố” vạch tội Giang Thanh câu kết với Khang

Sinh hãm hại các uỷ viên Trung ương khoá 8. Thật ra đó là chủ
trương của Mao, Giang Thanh chỉ là người chấp hành. Nói Giang
đánh đổ 123 uỷ viên Trung ương trái với ý muốn của Mao, liệu có
thể như thế được không?

Mao Trạch Đông những năm cuối đời tâm địa tối tăm, giả dối,

xảo trá, vừa không từ bất cứ việc làm xấu xa lào, lại muốn để lại
tiếng thơm muôn thuở. Các Hoàng đế phong kiến muốn truyền
ngôi, cuộc đấu tranh phế lập thường dẫn đến xung đột đổ máu,
nhưng nó chỉ giới hạn trong phạm vi cung đình, chẳng liên quan gì
đến trăm họ. Để phế truất Lưu Thiếu Kỳ, lập Giang Thanh hoặc
Mao Viễn Tân, Mao đã làm cho sự việc còn phức tạp hơn thời
Xuân Thu Chiến Quốc. Ông ta muốn thực hiện đế chế dưới danh
nghĩa cách mạng, quả thật không nói ra được, mà nói ra cũng danh
không chính, ngôn không thuận. Do đó, ông ta dùng hàng tràng lý
luận cách mạng, “bố trí chiến lược vĩ đại” lần này đến lần khác,
các phong trào chính trị triền miên, các âm mưu quỷ kế nối tiếp,
giấu kín ý đồ thật sự của mình, làm cho toàn đảng, toàn quân, toàn
dân xoay như chóng chóng chạy theo ông ta, để đạt mục đích đen
tối của mình. Đến nay, chúng ta cần thực sự cầu thị thừa nhận hai
tập đoàn chống đảng Lâm Bưu, Giang Thanh đều ra đời và phát
triển trong lồng ấp của Mao, nhất là tập đoàn Giang, một bà nàng
và mấy anh học trò, không có Mao Trạch Đông đứng sau nâng đỡ
làm sao có khả năng phá hoại toàn đảng, gây rối loạn trong cả
nước? Trước công đường, Giang Thanh nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.