MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 8

cách mạng văn hoá” quyết một trận sống mái. Không có sai lầm
của ba năm Đại tiến vọt thì không có Đại cách mạng văn hoá. Mao
chơi con bài người kế tục, bức hại Lưu Thiếu Kỳ đến chết) đưa
Lâm Bưu lên rồi lại ép Lâm Bưu phải bỏ đi, sử dụng Đặng Tiểu
Bình rồi lại đánh đổ Đặng Tiểu Bình, chọn một Hoa Quốc Phong
“kém cói nhất”, mật chiếu của Mao cho Hoa là “Đồng chí làm việc
tôi yên tâm, có vấn đề gì hỏi Giang Thanh”. Mục đích cuối cùng
của Mao là muốn đưa Giang Thanh lên cầm quyền. Mao khoác
chiếc áo lý luận hiện đại nhất, cách mạng nhất, làm cái việc Hoàng
đế khai quốc Triều Minh từng làm hơn 600 năm trước: để Giang
Thanh lên cầm quyền thuận lợi, thông qua Đại cách mạng văn hoá,
Mao hầu như đã trị hết các công thần danh tướng. Mười năm tai
hoạ, các nhân vật trên vũ đài chính trị lớp này đến lớp khác như
chạy tiếp sức trên một vòng cung lớn nhằm chuyển chiếc gậy “Đại
vương” đến tay Giang Thanh, để Giang kịp thời kế vị lúc Mao
nhắm mắt xuôi tay. Âm mưu gia đình trị của Mao bị phơi trần đã
làm nát vụn những phỏng đoán của các nhà trí thức lương thiện về
động cơ cao thượng của cuộc Đại cách mạng văn hoá do Mao phát
động. Nếu không có sai lầm của ba năm Đại tiến vọt, chưa chắc
Mao đã phải dùng đến hạ sách này. Mao truyền ngôi cho Giang
Thanh có phần bất đắc dĩ. Mao không tin vào ngàn đời vạn thế mà
tính toán chỉ cần hai thế hệ (Giang Thanh và Mao Viến Tân) là đủ
thời gian hoàn toàn viết lại lịch sử, chối phắt trách nhiệm làm
37,55 triệu người chết đói. Không thể xoá bỏ, cũng không thể sửa
đổi phần lịch sử này. Phải đánh dấu đậm nét vào đây. Với cái giá bi
thảm nặng nề qui mô lớn nhất, thời gian dài nhất, hy sinh nhiều
nhất, người Trung Quốc đã chứng minh “chủ nghĩa cộng sản” ấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.