MAO TRẠCH ĐÔNG - NGÀN NĂM CÔNG TỘI - Trang 98

đã xảy ra nạn đói. Hành động của cô gái Hồ Nam kia khiến Mao
hoàn toàn tỉnh ngộ.

Một chiếc lá rụng biết mùa thu đến, Mao hiểu uy tín của mình

trong toàn đảng, toàn dân đã xuống tới đáy vực. Mao thường ngồi
một mình im lặng. Sau khi suy nghĩ kỹ, Mao xin nghỉ ốm, nhiều
lần uỷ thác Điền Gia Anh chuyển ý kiến tới Bộ Chính trị: trong
thời gian ông ta dưỡng bệnh, Lưu Thiếu Kỳ giữ chức Quyền chủ
tịch Đảng.

Lưu Thiếu Kỳ, Đặng Tiểu Bình, Bành Chân đã thuyết phục được

Mao đồng ý khôi phục danh dự cho trên một triệu cán bộ trong
cuộc vận động chống phái hữu đã bị quy là phần tử cơ hội hữu
khuynh, trong đó có Phó thủ tướng kiên trưởng ban công tác nông
thôn Đặng Tử Khôi. Trong một cuộc hội ý Thường vụ Bộ Chính
trị, Chu Đức đề nghị phục hồi danh dự cho Bành Đức Hoài, nhưng
Mao không chịu: “Mời Bành Đức Hoài trở lại, việc ở Lư Sơn cho
trôi qua, ba lá cờ hồng không cần nữa. Được thôi, tôi và Lâm Bưu
sẽ dưỡng bệnh lâu dài ở miền Nam, trao Bắc Kinh cho các ông”.
Lưu Thiếu Kỳ đành dàn hoà giữa hai người: “Việc Bành Đức Hoài
để lại sau, hãy vượt qua đại nạn trước mắt đã”.

Hội nghị Bắc Đới Hà lần này họp hơn một tháng (5-7 đến 10-8),

xác định phương châm 8 chữ “chỉnh đốn, củng cố, bổ sung, nâng
cao”, đánh dấu chấm dứt “Đại tiến vọt”. Hôm bế mạc, với bộ mặt
ốm yếu, đáng thương, tâm tư nặng nề, Mao kiểm điểm, thừa nhận
mình không hiểu kinh tế, gây hoạ lớn, gây ra nạn đói lớn chết
nhiều người như vậy, khó tránh khỏi trách nhiệm; các uỷ viên Bộ
Chính trị, uỷ viên Trung ương, Bí thư thứ nhất Tỉnh uỷ và Thành
uỷ cũng khó tránh khỏi trách nhiệm. Mao tuyên bố sau hội nghị
này ông sẽ thật sự lui về tuyến 2, không nắm công tác kinh tế, công

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.