MARION MÃI MÃI TUỔI 13 - Trang 6

1

Thứ Tư ngày 13 tháng Hai năm 2013

"Chúng ta vậy là đã nhận cái án chung thân rồi"

Con khi ấy đang nằm trên giường ở trên lầu, mẹ đến sờ trán con thì

thấy hình như cơn sốt đã hạ rồi. “Có vẻ khá hơn rồi đấy!” - mẹ đã nói thế.
Nhưng không, chẳng có gì khá hơn cả.

Hôm trước, con cảm thấy không khỏe nên đã xin nghỉ học để về nhà

sớm. Bà đã đón con vào tầm 13 giờ 15. Con kêu bị đau họng, mẹ đoán là
con bị cảm cúm. Mẹ đã khuyên con nghỉ ngơi trong phòng bố mẹ cho yên
tĩnh và uống hai viên thuốc. Buổi tối, hai má con nóng bừng, mẹ lại cho con
thêm một viên thuốc nữa. Sau khi dùng bữa tối với cả nhà thì con quay vào
giường đi ngủ. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả khi ta bị mệt. Sáng hôm sau
con đã không dậy đúng giờ đi học, mẹ gọi điện đến trường để thông báo với
các thầy cô là con bị ốm. Vào tầm 11 giờ, con xuống dưới nhà ăn trưa như
thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Chẳng ồn ã gì, hệt như thường lệ khi con ngủ
dậy. Mẹ sẽ chẳng bao giờ quên được ánh mắt con khi ấy, chiếc áo đen xinh
xắn mà con đã mặc hôm ấy, khuôn mặt đáng yêu của con chẳng hé lộ chút
nào về những gì con đã trải qua. Các bậc cha mẹ luôn rất ngây thơ khi họ
yêu con cái mình. Họ thiếu trí tưởng tượng.

Thứ Tư, mẹ nghỉ làm ở cơ quan để ở nhà chăm sóc ba chị em con. Con

đã 13 tuổi rồi nên tự xoay xở lấy. Con nghĩ thế và mẹ cũng tin là như vậy.
Nhưng còn em gái Clarisse của con, nó mới lên chín tuổi và em trai con,
Baptiste, vừa chớm 18 tháng. Mẹ phải đem những túi rác đến khu lọc rác,
nhân tiện đem một số quần áo đã quá chật đối với các con đến cho Zahia. Số
đồ cũ ấy bao giờ cũng hữu dụng với một người có bốn đứa con như cô ấy.
Mẹ lên phòng con để thông báo mẹ sẽ vắng nhà trong khoảng thời gian làm
tất cả những công việc ấy và sẽ quay về sớm thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.