MARRIAGE TRAP, THE - Trang 197

Sự cau có của nàng nói với chàng những gì nàng nghĩ về ý tưởng đó.

“Và không được để những khuôn mặt ủ rũ nữa. Vì lợi ích của Robbie,”
chàng nói thêm.

Nàng gật đầu. “Em sẽ là linh hồn của hạnh phúc.”

Bởi Jack đã không muốn những con ngựa quý báu của chàng phải được
chịu cái lạnh, vì vậy họ đến Chelsea bằng cỗ xe thuê thay vì dùng cỗ xe của
chàng. Ngôi làng, mặc dù vẫn còn tính chất đồng quê, nhưng thực tế đã trở
thành một vùng ngoại ô của Luân Đôn, cũng như với mỗi năm trôi qua ranh
giới phía tây của thành phố đã mở rộng để ráp ranh giới với nó.

Họ đã đến Chelsea vào giữa buổi chiều, trước hết là đi qua Bệnh viện Cựu
chiến binh Hoàng gia [Royal Hospital for Veterans], mà giờ đã bao gồm
những vùng đất một thời đã được tán dương, Khu vườn Ranleigh. Sau đó,
có một dãy dài các ngôi nhà kiểu Georgia thật đẹp với phong cảnh thơ
mộng của một dòng sông, và sau chúng là Cổ Giáo đường Chelsea.

Cuối cùng họ dừng lại trước một ngôi nhà hai tầng khiêm tốn khoảng một
dặm đường ngoài làng. Diện tích của mảnh đất không lớn và vườn cây ăn
trái, giống như ngôi nhà, đã được tu sửa thật tốt. Mặt trời nhạt màu, đất đá
cứng cỏi, bãi cỏ màu vàng nâu, và màu xanh duy nhất là cụm bụi cây nhựa
ruồi đứng gác nơi cửa trước.

“Cười lên nào,” Jack thì thầm trong khi cửa trước được mở ra.

Ellie mỉm cười.

Nụ cười rực rỡ ấy vẫn còn trên khuôn mặt nàng khi cô giúp việc mời họ vào
căn phòng khách tồi tàn, nhưng ấm áp và thoải mái của Bác Freddie. Ấn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.