MARRY NHIỀU PHÉP LẠ - Trang 191

Ở bên dưới, cô Mêry đang đứng ngay bên ngoài cửa. Cô mặc áo rét,

đội mũ, một tay xách túi vải, một tay cầm cái dù. Gió thổi ào ào xung
quanh cô, lật các vạt áo, thổi lệch mũ về một bên. Nhưng GIên và
Maicơn thấy như cô chẳng cần chú ý gì vì cô mỉm cười, hình như cô
và gió đã hiểu lẫn nhau.

Cô dừng chân một lát trên bậc cửa và quay lại nhìn cái cửa vào nhà.

Thế rồi cô nhanh nhẹn giương chiếc dù, tuy trời không mưa, cô đưa dù
lên trên đầu.

Gió gào lên một tiếng dữ dội, luồn vào dưới cái dù, đẩy thốc dù lên

như muốn giằng nó ra khỏi tay cô Mêry. Nhưng cô nắm rất chắc và
hình như gió cũng muốn cô nắm cho chặt, vì lúc này nó đưa cái dù và
cả cô Mêry bay bổng lên. Gió nhẹ nhàng đưa cô qua cổng, chân cô
vừa vặn lướt chạm vào cái cổng rồi tiếp tục đưa cô lên cao tới những
cành cây anh đào trong ngõ.

Maicơn khóc rền rĩ:

- Chị Giên ơi, cô ấy đi mất rồi!

Giên bảo:

- Nhanh lên, bế hai em bé ra cho chúng nhìn cô Mêry lần cuối!

Lúc này, em không còn nghi ngờ gì nữa, cô Mêry đã đi thực vì gió

đã đổi chiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.