MẮT BÃO - Trang 102

Hải luôn thấy mình không đáp ứng yêu cầu. Nhìn các bạn chung quanh vừa
đi học, vừa đi làm, gặp nhau là nói chuyện như dân chuyên nghiệp, anh chỉ
biết thầm ngưỡng mộ sự nhạy bén hoạt bát của họ. Và như thế, nỗi mặc
cảm dân tỉnh lẻ khờ khạo lại càng đậm lên trong anh. Thật may, bây giờ
trường tổ chức ngày hội việc làm dành riêng cho đối tượng sinh viên. Bằng
mọi giá mình cũng phải kiếm cho ra vị trí nào đó, Hải nhủ bụng.Rà soát kỹ
lưỡng, cuối cùng anh chọn được ba công việc thích hợp với ngành quản trị
kinh doanh của anh. Các điều kiện bằng cấp xem ra cũng không quá sức.
Cẩn thận điền từng mẫu đơn, anh chen trong đám đông, quyết nộp tận tay
nhân viên tuyển dụng. Hồ sơ xếp cao trên góc bàn. Cô gái nhận hồ sơ
ngước mắt lên, nở nụ cười công nghiệp mà Hải cứ ngỡ cô ta giành riêng
cho mình. Anh tràn đầy hy vọng. Ở quầy kế bên, người nhận đơn chóng
vánh nhét nó vào ngăn bàn đầy ngập. Chẳng biết người ta có để mắt đến hồ
sơ của mình hay không, Hải gạt mồ hôi, thoáng lo âu. Nhưng rồi tiếng nhạc
sôi động phấn khích vọng đến khiến anh một lần nữa lại nôn nao chờ đợi
phép màu phía trước.
Chiếc đồng hồ ở sảnh lớn chỉ quá mười giờ. Hải giật mình. Sáng nay, mọi
người phải lên lớp nhận điểm và nghe giảng viên nhận xét về bài tập quảng
cáo. Anh co giò chạy từng ba bậc thang. Những sinh viên nhẩn nha vội vã
dạt qua một bên nhường lối. “Xin lỗi!” – Hải luôn miệng mỗi khi đâm sầm
vào ai đó. Lớp học ở tầng ba đầy ắp. Hải đi vòng ra cửa phía cuối phòng.
Mấy tên bạn dồn vào, cho anh ngồi ké đầu băng ghế. Khi anh còn đang thở
dốc, đứa bạn ngồi cạnh thì thào: “Bài của nhóm cậu được điểm mười duy
nhất đó. Hồi nãy thầy mới khen!”. “Thiệt hả?” – Hải cười rạng rỡ, quên cả
mồ hôi đang chảy thành dòng trên trán. Thằng bạn gật đầu, vẫn thì thào,
nhưng lại đượm vẻ mỉa mai:” Thằng Hữu nhờ có các cậu kiếm được con
mười ngon lành ha! Hay là ngược lại?”. Hải quay qua, nhìn thẳng vào mắt
tên bạn, kinh ngạc: “Cớ gì cậu lại nghĩ như thế?”. “Ai biết! – Cậu bạn cười
khỉnh – Hồi nãy đầu giờ, thầy phát bài tiểu luận, chẳng thấy bóng dáng cậu
và Vĩnh đâu. Hữu thay nhóm lên nhận bài và giải thích thêm một vài điểm
khúc mắc thầy đặt ra. Hữu cũng tuyên bố ý tưởng chính xuyên suốt tiểu
luận là của cậu ta, còn hai cậu lo về tư liệu và hình ảnh mà thôi! Đúng vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.