MẮT BÃO - Trang 119

sỏi, rồi thình lình vỗ cánh, bay vụt lên trên không theo chiều thẳng đứng.
Hải bật cười một mình. Nếu mắc kẹt trong một tình thế khốn đốn, được ai
đó ra tay cứu vớt, chắc chắn anh không thể hành xử vô tâm như con xiến
tóc kia. Cuộn băng tiếng Anh lạch xạch mấy tiếng rồi dừng hẳn. Chùi tay
khô vào gối quần, anh lật mặt băng trong cái máy walkman mua ở hàng bán
đồ cũ trên lề đường. Một đoạn hội thoại phỏng vấn xin việc. Hải bồn chồn
khi nghĩ đến những lá đơn đã gửi đi trong ngày hội việc làm sinh viên. Liệu
họ có nhìn đến bộ hồ sơ của anh không? Nếu họ gọi đến phỏng vấn, anh có
thể đối đáp khôn ngoan và thuyết phục như anh chàng đang liến láu trong
đoạn băng này không? Hình dung đến cảnh đối diện và đối thoại trực tiếp
với một nhà tuyển dụng nào đó, bỗng dưng Hải thấy hồi hộp dữ dội.

Trở vào phòng trọ, Hải vặn sáng ngọn đèn bàn, lật quyển giáo trình và vở
ghi chép ra học bài. Chỉ còn buổi thi lấy tín chỉ chiều mai nữa thôi, xem
như anh đã hoàn tất chương trình năm ba. Nếu mai làm bài tốt, anh sẽ
không bị nợ lại môn nào. Một mùa hè phía trước có thể hoàn toàn tự do.
Năm nay anh sẽ không về nhà chơi mà ở lại thành phố kiếm việc làm, rồi
còn phải tranh thủ học thêm lấy cho được bằng tin học. Có nhiều bằng cấp,
mai mốt ra trường gõ cửa các công ty xin việc chính thức hẳn dễ dàng hơn.
Hải gõ nhẹ cán bút lên mặt bàn, chống cằm nghĩ ngợi. Ừ, cuộc sống là thế.
Nếu mình không có một bệ phóng ổn thỏa hay sở hữu điều kiện thuận lợi
như những người bạn ở thành phố, thì tốt nhất là bước từng bước ngắn.
Nhảy từng quãng ngắn trên từng viên đá nhỏ, rồi sẽ băng qua hết được con
suối rộng. Hải mỉm cười một mình, xoa nhẹ mí mắt, chú mục vào bài học
và các số liệu. Dòng âm thanh huyên náo đầu ngày dâng lên bên ngoài
khoảng sân dường như không thể chạm vào anh. Gần bảy giờ, anh sực nhớ
phải ăn sáng. Lúc rót nước sôi vào tô mì tôm, Hải tình cờ thấy trong điện
thoại có một cuộc gọi lỡ. Của Vĩnh, lúc 5 giờ, khi anh giặt quần áo ngoài
vòi nước. Chắc chắn phải có việc gì khẩn cấp, cậu ấy mới gọi sớm như thế.
Anh bấm gọi lại Vĩnh, nhưng vang lên trong máy thông báo điện thoại của
anh đã hết tiền. "Lát nữa vào trường sẽ gặp!" - Hải tự nhủ. Tuy nhiên, một
điều gì đó bất an khiến anh không sao tập trung vào quyển giáo trình được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.