MẮT BÃO - Trang 228

chính mình!
- Tớ hiểu! - Hải đồng ý, giọng quả quyết - Tớ đang nghĩ phải có thêm một
hoạt động nào đó, có thể triển khai từ bây giờ cho đến hết năm. Quan trọng
là mang lại lợi ích thiết thực cho sinh viên. Dù ê-kíp của ta có thắng hay
không!
- Nghe được đấy! - Vĩnh phụ Hải nhấc đuôi mấy chiếc xe máy ngổn ngang
để lấy xe của Hải ra - Cậu có hướng gì chưa?
- Hôm bữa tụi mình đọc hồ sơ của các bạn, cậu có để ý trình độ tiếng Anh
của sinh viên khoa mình không cao lắm. Thua hẳn bên khoa Ngoại thương
hay Du lịch. Nói thiệt, hồi đó, nếu cậu không phụ tớ tiền đi học lại tiếng
Anh, tớ bây giờ cũng vẫn yếu kém. Cú hích ban đầu quan trọng lắm. Tớ
nghĩ, chúng ta thử liên hệ với một số trung tâm ngoại ngữ, kiếm học bổng
hoặc đề nghị chương trình giảm giá cho các bạn xem ra cũng ổn...
- Hay đó! Sáng mai, tụi mình làm luôn! - Vĩnh thầm nghĩ chính tấm lòng
nhân hậu khiến Hải luôn đồng cảm, nhìn ra những vấn đề của người khác.
Xe Hải bị xì bánh sau. Vĩnh vội, phải phóng về công ty trước. Hải dắt xe
sang đường, đến tiệm sửa xe vỉa hè. Anh mua một tờ báo, chăm chú đọc.
Thình lình, mắt anh tối om. Hai bàn tay bịt mắt anh từ phía sau. Cố gắng
vùng ra, anh quát lên: "Ai?". Tiếng nói líu ríu vang bên tai: "Anh không
nhận ra Hikaru sao?". Hải ngoảnh phắt lại. Thái Vinh đứng sau lưng anh,
nghiêng đầu, miệng cười. Nhưng dưới đáy hai con mắt viền đen, hắt lên tia
sáng kỳ lạ, gợi cảm giác vô cùng u ám.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.