MẮT BIẾC - Trang 170

nói với tôi những lời thì thầm êm ái, những lời thì thầm tôi tưởng gặp trong mơ:

- Nhưng thôi, chú đừng buồn nữa . Mùa hè sắp đến rồi . Hè này cháu sẽ về làng.
Cháu sẽ sống suốt ba tháng hè bên cạnh... bà ngoại, chú không vui sao ?

Trong một thoáng, tôi bỗng ngỡ ngàng, tôi biết rằng Trà Long đã lớn. Và tự dưng
tôi nghe lòng xao xuyến, có phải trong vườn tôi vừa nở một nụ hồng?
Chương 72

Mùa hè tươi đẹp của tôi, Hà Lan đánh mất, gần hai mươi năm sau Trà Long đem về
lại, đủ đầy biếc thắm hồng tươi .
Mùa hè phượng vĩ ra hoa, hoa thôi giống như tim vỡ. Hoa phượng nở khắp đường
làng, tôi đi dưới hạ
hồng, lòng như tết sớm. Những nôn nao một thời thơ dại, tưởng như ký ức ngủ
vùi, nay bỗng dưng theo về bỡ ngỡ.

Suốt ba tháng hè, tôi đến với Trà Long, hai chú cháu không rời nhau nửa bước.
Ngày ngày, tôi dẫn Trà Long đi câu trên suối Lá, nơi ngày nào thầy Cải vẫn lang
thang. Tôi và Trà Long ngồi im lặng bên nhau trên bãi cỏ ven suối, tai lơ đãng nghe
chim kêu trong lá, mắt dõi theo những cánh hoa rụng đang lững lờ
trôi theo dòng nước, thỉnh thoảng lại vướng vào chiếc phao điên điển đang bập
bềnh chờ cá cắn câu . Hai chú cháu cứ ngồi thinh như đá, có khi suốt buổi không
nói với nhau một tiếng nào . Mà sao, trong lặng lẽ, ánh mắt mỗi người đều ấm áp,
long lanh.

D-i câu chán, tôi và Trà Long lại đạp xe vào rừng Sim. Trà Long đã lớn, nó chẳng
khoái hái lá sim nhét đầy hai túi như ngày nào . Nó cũng chẳng buồn bắt tôi hái
trâm cho nó ăn tím miệng, hái chà là cho gai chích đau tay . Trong những niềm vui
thời niên thiếu, bây giờ Trà Long chỉ còn thích mỗi trò hái bông dủ
dẻ bỏ trong túi áo, để cho hương đượm ba ngày . Vậy thôi . Rồi hái hoa sim, đóa
cầm trên tay, đóa cài trên tóc và đi thơ thẩn qua các nẻo rừng chiều, chẳng có ý

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.