trái ngang giữa tôi và Hà Lan, bà không muốn nỗi đau xưa lặp lại .
Hà Lan dường như chẳng để có ý kiến gì khác. Nó cũng muốn tôi và Trà Long ở
bên nhau, nó biết Trà Long gần gũi với tôi hơn nó ngày xưa nhiều . Trong những
lần gặp gỡ hiếm hoi, Hà Lan không giấu diếm sự mong mỏi của mình bằng những
lời bóng gió xa xôi . Cuộc đời Hà Lan bây giờ yên ổn, hẳn nó rất nóng lòng lo cho
hạnh phúc của tôi .
Mẹ tôi là người mừng rỡ nhất. Mẹ lo con mẹ suốt đời héo khô như cây mục, từ
ngày có Trà Long về, tôi bỗng tốt tươi như cây gặp nước, mẹ thấy nhẹ lòng. Mỗi
lần Trà Long đến chơi, mẹ cưng Trà Long hơn con mẹ. Những lúc đó, thấy mẹ cuốn
quít mà tôi bật cười .
Trà Long mỉm cười nhận xét:
- Trong nhà, mẹ chú là người cưng cháu nhất.
- Không hẳn thế đâu! - Tôi âu yếm nói - Có một người cưng cháu hơn cả mẹ chú!
Trà Long bỗng dưng mắc cỡ. Bao giờ tôi nói những lời như vậy, Trà Long cũng đều
mắc cỡ. Nó vừa cười khúc khích vừa chạy ra xa và kêu lên:
- Cháu biết rồi! Khỏi cần chú nói ra!
Tôi nhìn theo, ngẩn ngơ tự hỏi: Trà Long đã biết rồi sao lúc nào tôi cũng cứ muốn
nói ra ?
Chương 77
Những tháng ngày này là những tháng ngày đẹp nhất đời tôi. Bây giờ chiều nào,
tôi và Trà Long cũng dạo chơi tha thẩn trong rừng Sim hoa tím. Có lúc chúng tôi đi