MẮT BIẾC - Trang 44

thành... người lớn, bọn con gái đâm ra không thèm chơi chung với đám con trai
nữa . Hà Lan cũng vậy . Giờ ra chơi nói cứ lẽo đẽo đi theo đám bạn gái của nó, túm
tụm dưới những hàng dương liễu chạy dọc theo hàng rào quanh trường. D-ó là
sân chơi bất di bất dịch của bọn con gái, còn bọn con trai chúng tôi thì tung hoành
trên khoảng sân mênh mông còn lại .

Suốt quãng đời trung học, Hà Lan ngày nào cũng ngồi lẫn trong những tà áo trắng
dưới gốc dương liễu, bỏ mặc tôi với những buồn vui không người bày tỏ, những
ước mơ xa vời và những trận đánh nhau ngày càng hiếm hoi nhưng không thiếu
những vết bầm đáng giá, luôn luôn hoài vọng bàn tay chăm sóc năm nào .

Chỉ có những ngày cuối tuần, trở về thăm làng, tôi và Hà Lan mới trở lại là đôi bạn
ngày xưa còn bé.

Chiều thứ bảy nào cũng vậy, cứ đến khoảng năm giờ là ba tôi chạy xe gắn máy ra
huyện đón tôi về. D-ến tuần thứ ba thì mẹ Hà Lan nhờ ba tôi đón giúp cả Hà Lan.
D-ối với tôi, đó là một ngày đáng nhớ.

Dĩ nhiên Hà Lan không chịu ngồi chung với tôi ở yên sau . Nó mắc cở, điều trước
đây chưa từng có. Tôi đành nhường yên sau cho nó, lên ngồi đằng trước với ba tôi
.

Tôi ngồi nhấp nhổm như con cóc, chân đạp vào sườn xe, tay bám chặt ghidđông,
lòng cứ lo nơm nớp. Tôi sợ té dọc đường. Té khi xe đang chạy, chắc chắn không chỉ
u đầu và dập mũi . Mà tôi sẽ nằm quay lơ ra đất, chết thẳng cẳng. Nhẹ nhất cũng
què tay hoặc quẹo cổ, Hà Lan sẽ nghỉ chơi với tôi . Nghĩ vậy, tôi gồng mình nắm
khư khư cái ghidđông, tay mỏi nhừ. Tôi cứ nắm như thế, mãi đến tận rừng Sim.

Rừng Sim nằm ở ven làng, cách giếng Cây Duối non bốn cây số. Bao giờ về ngang
rừng Sim, ba tôi cũng dừng lại, để xe bên vệ đường và dắt tôi và Hà Lan vào rừng
hái sim.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.