MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 127

Quỳnh Trân và Nhật Yên ngồi cạnh nhau trong phòng mạch bác sĩ. Tiếng
nói chuyện ồn ào lẫn với tiếng con nít khóc và mùi hăng hắc xông lên làm
cho Nhật Yên nhăn mặt.

- Anh Nhật Yên khó chịu phải không?

Quỳnh Trân hỏi với giọng săn sóc. Nhật Yên gật đầu cười.

- Tuy không quen cái mùi bệnh viện nhưng tôi chịu được... Quỳnh Trân
đừng lo...

- Dạ...

Nhật Yên cảm thấy lòng mình rung lên nhịp tình cảm kỳ diệu. Dù không
nói ra anh biết Quỳnh Trân rất giống với người con gái trong tranh mà
mình đã mê say. Tương tự như mẹ của mình, Trân có nhiều điểm phù hợp
một cách lạ lùng không thể giải thích được với người con gái trong bức
tranh.

Dạ... Quỳnh Trân xin hỏi anh Nhật Yên... Cái này hơi tò mò một chút...

Nhật Yên cười vui vẻ.

Trân cứ hỏi. Ngay cả về đời tư tôi cũng trả lời cho Trân biết...

Anh Nhật Yên qua Mỹ lâu chưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.