MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 308

Chu Sa Lan

Mắt em người Sài Gòn

Chương 23

25 Tết năm 1975. Dòng sông Hậu mênh mông bát ngát. Từng dề lục bình
lớn trôi phăng phăng theo con nước ròng. Gió thổi mạnh mang theo hơi mát
của nước sông và mùi hăng hăng của phù sa. Yên Sương đứng cạnh lan can
của chiếc bắc. Nàng cảm thấy lòng vui mà buồn. Chút nữa thôi là nàng sẽ
đi trên những con đường của thành phố thân yêu, sẽ gặp lại ba má, bè bạn
và họ hàng. Tuy nhiên người mà nàng muốn gặp nhất lại không thể gặp.
Nàng nghe như trong gió tiếng thì thầm của Miên Trường. Tiếng gọi vọng
vang trong gió, lan dài trên mặt nước đục phù sa. Bàn tay mơn man trên
tóc. Nụ hôn trên mắt môi. Một anh con trai chúi mũi vào tập vẽ không
màng tới người qua lại. Biết vẽ hôn mà vẽ . Yên Sương mỉm cười khi nhớ
tới câu nói của mình. Mái tóc ba phân của ông lính-họa sĩ. Chiếc sơ mi dài
tay cuộn lên khỏi cùi chỏ. Chiếc quần trây di. Đôi giày ba ta cũ. Nụ cười
hiền hậu. Giọng nói ngọt mềm. Ông Miên Trường của nàng ngộ nghĩnh và
dễ thương như anh học trò tỉnh lẻ.

Bắc cặp bến. Yên Sương chậm chạp bước. Ngồi vào ghế của mình nàng im
lặng ngắm cảnh phố phường. Không có gì thay đổi. Bến xe ồn ào và dơ
dáy. Mùi thức ăn thơm lừng khiến cho nàng nhớ lại những lần đi ăn cháo cá
với Miên Trường. Giờ này anh đang làm gì hả anh? Có nhớ tới êm hông?
Anh có nghe em gọi tên anh hoài hôn anh? Yên Sương lẩm bẩm khi ngồi
trên chiếc xe lôi chở nàng về nhà của ba má. Bà An mừng rơi nước mắt khi
thấy đứa con gái út trở về nhà. Phần ông An thầm thở dài khi thấy con gái
cưng gầy ốm và buồn rầu. Tuy nhiên ông chỉ biết thở dài, giấu kín nỗi đau
buồn vì không biết làm gì khác hơn. Dù sao Miên Trường cũng ở gần đây
do đó muốn thăm viếng cũng không khó khăn và tốn kém còn hơn là anh bị
đổi đi ra tận vùng 1 hoặc vùng 2 xa xôi và nguy hiểm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.