MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 320

Liếc nhanh má đang ngồi mơ màng nhìn ra cửa sổ Quỳnh Trân lắc đầu.
Giọng nói của nàng vang lên buồn buồn trong căn phòng im lặng.

Chưa… Hồi còn đi học Quỳnh Trân có thân với một người bạn cùng lớp…

Nhìn Nhật Yên giây lát nàng thở dài nhè nhẹ tiếp.

Tình cảm cũng khá thân… Rồi anh bạn theo gia đình sang Mỹ. Sau đó
không có tin tức gì. Chắc anh ta quên…

Dù lời nói đứt quãng song Nhật Yên hiểu được Quỳnh Trân muốn nói điều
gì. Anh cảm thấy thương cho người bạn đang ngồi trước mặt mình. Anh
biết bà Sương sẽ không còn sống bao lâu nữa. Trước khi đi nghỉ mát ở
Vũng Tàu, bác sĩ Toàn đã nói cho anh biết là bệnh ung thư của bà Sương đã
không còn chữa trị được. Có chữa cũng chỉ là kéo dài thời gian một hoặc
năm ba tháng mà thôi. Khi bà chết đi Quỳnh Trân sẽ bơ vơ, buồn rầu và
đau khổ vì mất đi lòng yêu thương của người mẹ hiền. Để bù đắp vào sự
mất mát đó anh muốn đem lại cho nàng một thứ tình cảm mới lạ và cần
thiết hơn.

Thưa bác…

Yên Sương quay nhìn khi nghe tiếng của Nhật Yên. Quỳnh Trân cũng nhìn
anh như chờ nghe.

… Con xin bác giúp con một chuyện quan trọng…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.