MẮT EM NGƯỜI SÀI GÒN - Trang 327

Dạ phải… Ảnh là họa sĩ…

Yên Sương cười nói với anh lái đò.

Tôi gặp ổng mỗi ngày. Tôi là lính của ổng. Ban ngày tôi đưa đò còn ban
đêm tôi dô đồn làm lính…

Yên Sương cười im lặng. Không biết nhiều về lính do đó nàng cũng không
thắc mắc chuyện một người lính ban ngày đưa đò còn tối lại làm lính. Tuy
nhiên nàng cũng muốn bắt chuyện để làm quen với anh ta.

Vậy anh là lính của ông thiếu úy Định?

Dạ cô nói trúng đó cô… Thiếu úy Định hiền và thương lính lắm cô. Ổng
đạo Hòa Hảo. Quê ở bên Chợ M ới đó cô …

Chiếc xuồng vỏ vọt lướt phăng phăng trên dòng kinh bề ngang độ mươi
thước. Đây là lần thứ nhì Yên Sương đi Núi Sập thăm Miên Trường. Tuy
nhiên lần này nàng mới có thời giờ nhìn ngắm và quan sát phong cảnh.
Nhà dân chúng cất dọc theo hai bên bờ kinh. Đa số là nhà lá. Thỉnh thoảng
Yên Sương mới thấy một chiếc nhà ngói vách ván và có vườn cây ăn trái.
Những thửa ruộng khô lơ thơ vài bụi cỏ vàng úa. Những thân cây khẳng
khiu mọc trơ vơ dọc theo bờ mẫu. Khung cảnh bình yên và mộc mạc song
mang vẻ gì cô liêu và buồn bã. Yên Sương ứa nước mắt vì thương Miên
Trường phải ở một nơi quạnh vắng và không thích hợp cho tài năng của
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.