Em có bao giờ,
Em có bao giờ,
Em thương nhớ thương
Đôi mắt Người Sơn Tây
Đôi mắt Người Sơn Tây
Buồn viễn xứ khôn khuây ...
Nhật Yên hơi ngạc nhiên khi thấy cô bạn tóc vàng thùy lệ.
Dù không hiểu lời nhạc nhưng em cảm thấy bản nhạc buồn quá.
Nhật Yên im lặng đưa cho Jane miếng giấy để lau nước mắt. Cô bạn gái
của anh cười nói bằng giọng nghẹn ngào.