MẮT KẼM GAI - Trang 83

Thùy Dung cười sặc sụa khi nhìn nét mặt ngượng ngùng và buồn rầu của
Khôi.
- Thùy Dung xin lỗi Khôi. Thùy Dung hứa sẽ không nhắc tới chuyện đó
nữa...
Khôi cười gượng lảng sang chuyện khác.
- Ủa bộ Thùy Dung không có nệm à?
- Không... Ở nhà có mà hầm chỉ huy không...
Uống hớp cà phê Khôi cười.
- Để Khôi cho Thùy Dung tấm nệm của Khôi...
- Rồi Khôi lấy gì mà ngủ...
- Tàu có hai ba tấm nệm cũ bỏ lăn lóc không ai nằm...
- Khôi lấy nệm đổi thuốc lá hả...
Thùy Dung đùa. Khôi cũng đùa lại.
- Khôi sợ Thùy Dung đau lưng...
- Khi nào đau lưng Thùy Dung sẽ gọi máy báo cho Khôi biết...
Thùy Dung cười nhìn Khôi với cái nhìn là lạ. Tình cảm của hai người dần
dần trở thành thân mật tới mức độ họ có thể nói những lời bóng gió và xa
xôi dù chuyện yêu thương chưa xảy ra. Ngầm hiểu chuyện đó sẽ xảy ra
nhưng họ đồng ý để cho nó xảy ra một cách tự nhiên.
- Khôi bỏ quên cây đàn ở nhà...
Khôi cười nhẹ.
- Khôi biết... Khôi cố tình bỏ quên cây đàn để có lý do trở lại...
- Khôi muốn trở lại lúc nào cũng được... Thùy Dung lúc nào cũng mở rộng
cửa đón Khôi mà...
- Cửa gì?
- Cả hai thứ cửa...
Thùy Dung cười thành tiếng tươi vui khi nói một câu có nhiều ẩn ý. Ăn
xong Thùy Dung trả tiền.
- Thôi mình về cho Khôi ngủ...
Vừa nhỏm người Khôi lại ngồi xuống. Anh thấy người lính mặc chiếc quần
kaki xanh và mang dây nịt màu vàng đang đi tới gần chỗ mình ngồi.
- Khôi chưa muốn về à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.