MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 201

“Tức là, không đời nào ông Khang lại đánh tráo. Cho đến giờ, túi

thơm đã qua tay 5 người…”

Triệu Mặc Nhi bỗng ngoảnh nhìn ra nhà ngoài, Bác Ca đã đứng ở cửa

từ lúc nào không biết, vẻ mặt nặng nề, nhìn Doãn thị bằng ánh mắt lạnh
lùng, cứng rắn và thoáng có nét hả dạ. Triệu Mặc Nhi ngạc nhiên. Doãn thị
là mẹ kế của Bác Ca, cậu ta từ nhỏ đã rất sợ Doãn thị, cậu ta không dám
ngẩng nhìn hoặc nói to khi nói chuyện với bà. Lúc này cậu ta trợn mắt nhìn
thẳng Doãn thị.

Ánh mắt Bác Ca chuyển sang nhìn Triệu Mặc Nhi, và lạnh lùng nói:

“Tôi không hề đụng đến thứ trong đó.”

“Chẳng phải anh thì ai vào đây? Anh muốn hại hai mẹ con tôi…”

Doãn thị gay gắt hỏi vặn lại.

“Cô Doãn đừng sốt ruột. Ông Khang và người lấy hàng nói trong cái

túi là thứ gì?”

Doãn thị đã bình tĩnh hơn, khẽ nói: “Người lấy hàng không chịu nói,

còn ông Khang thì tối qua nói rằng trong viên thuốc có một hạt ngọc, trong
gói giấy dầu có hai cái tai.”

“Tai?” Triệu Mặc Nhi sửng sốt.
“Ông ta nói là tai người.”
“Tai của ai?” Thoạt đầu Triệu Mặc Nhi nghĩ chỉ là chuyện vặt vãnh gì

đó, bây giờ cậu mới biết sự việc không hề đơn giản.

“Ông Khang không nói, chỉ nói là một người khác đưa cho ông ta, ông

ta chỉ thoáng nhìn, cũng không mở tờ giấy dầu ra, sau đó đưa cho Bác Ca.”

“Có lẽ đã bị đánh tráo trước khi đến tay ông Khang cũng nên.”
“Ông ta còn nói người đưa cho mình, là người tuyệt đối đáng tin cậy.”
Triệu Mặc Nhi lại nhìn Bác Ca, Bác Ca cũng đang nhìn cậu bằng ánh

mắt “tôi bị nghi oan”. Triệu Mặc Nhi hỏi Doãn thị: “Các thứ khác trong
hộp thì sao?”

“Vẫn còn, chỉ thiếu một thỏi bạc nhỏ, tôi đã có nó từ chục năm trước.”
“Lần cuối cô nhìn thấy Tôn Viên là khi nào?”
Doãn thị, mặt biến sắc: “Chiều qua, tôi đã cất túi thơm rồi đi ra, thì nó

về nhà một lần nhưng chỉ ngồi sạp hàng một lát, rồi nó đi chứ không vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.