MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 1 - Trang 224

5

Thuật Xuyên Tường

Công ư kỷ giả công ư nhân, vị hữu bất công ư kỷ nhi năng công ư nhân

[114]

.

- Chu Đôn Di

Suốt đêm không ngủ được, Khang Tiềm lại dậy muộn.
Thấy hơi chóng mặt, Khang Tiềm ngồi bên giường nhìn khắp nhà. Bàn

ghế, tủ… đều phủ đầy bụi. Soi gương đồng đặt ở đầu giường, ông thấy
mình nhợt nhạt, đầu bù tóc rối, gầy rộc, trán đầy nếp nhăn sâu hoắm, đôi
mắt buồn rầu u uất, chẳng khác gì một cô hồn dặt dẹo. Thực là chua xót.

Ông thở dài, bóp trán, xỏ giày, mặc chiếc áo dài cũ bẩn, buộc thắt

lưng, rồi đi ra ngoài mở cửa hàng. Thực ra Khang Tiềm chẳng còn tâm trí
nào mà bán hàng, ông chỉ mở hàng theo thói quen bao năm và không muốn
hàng xóm phải ngờ ngợ điều gì.

Lách qua cái đỉnh đồng cổ, ống tay áo thụng lỡ quệt phải cái chén trà

bày trên giá, “choang” rơi vỡ vụn. Đó là bộ đồ trà cổ, làm năm thứ nhất
Trinh Nguyên thời Đường ông mới mua lại được của một vị Viên ngoại dịp
đầu xuân năm nay. Nó vốn đủ cả bộ nhưng vài hôm trước thằng Đống Nhi
nghịch làm vỡ mất cái khay, bị ông cho cái tát, khiến vợ là Xuân Tích rất
giận ông vì chuyện đó. Ông vẫn định sưu tầm để bù vào cho đủ bộ, nhưng
bây giờ lại vỡ thêm cái chén…

Khang Tiềm ngồi xuống nhặt các mảnh vỡ. Hôm đó Xuân Tích cũng

ngồi đây nhặt mảnh vỡ, thằng Đống Nhi thì mếu máo đứng bên cạnh. Chú
em Khang Du bước vào thấy tình hình đang căng thẳng cũng không dám
nói gì, liền bế Đống Nhi ra phố.

Thực ra, lúc đó giữa Xuân Tích và chú em đã… có chuyện rồi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.