MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 132

Vài hôm sau, người hầu nữ khóa cửa lại, ra ngoài đi chợ. Cô đờ đẫn ngồi

trong buồng ngủ, lát sau nghe thấy tiếng mở khóa cửa, Hầu Luân và một
nam giới bước vào. Đó là Đổng Khiêm.

Nhìn thấy Đổng Khiêm, cô ngây đờ không nói nên lời, có cảm giác mấy

kiếp đã trôi qua, có cảm giác vừa ra khỏi cơn ác mộng nặng nề.

“Hai người cứ nói chuyện đi, tôi phải ra ngoài.” Hầu Luân nói, rồi quay

người bước ra khỏi nhà.

Đổng Khiêm cũng đứng bên cửa, bất động, nhìn Hầu Cầm. Kể từ khi

trưởng thành gặp nhau mấy lần, cả hai chưa từng nói với nhau một câu nào.

Lát sau Đổng Khiêm khẽ hỏi: “Người đó là ai?”

Cô cúi đầu, hồi lâu sau lại lắc đầu. Cô định nói “không biết” nhưng

không sao nói được.

Cả hai im lặng, rồi cô chợt nhớ ra miếng ngọc bội - sau lần thứ nhất

người ấy đến đây, hôm sau cô thấy miếng ngọc bội này rơi dưới chân
giường bèn nhặt lên cất vào ngăn kéo.

Cô mở ngăn kéo lấy nó ra, đưa cho Đổng Khiêm, nhưng không dám

ngẩng đầu nhìn anh. Chỉ khẽ nói: “Cái này là của người ấy…”

Đổng Khiêm cầm miếng ngọc bội, kinh ngạc kêu lên: “Tào Hỷ!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.