MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 233

Một phụ nữ đang ngồi bên bếp lò đặt trên mũi thuyền, và quạt lò thổi

cơm. Triệu Bất Khí từng nhìn thấy, đó là A Thông vợ Lỗ Bảng Tử. Anh
xuống ngựa. Có thể nhìn thấy A Thông cài một chiếc thoa bạc ở tóc mai,
thoa có đính mấy hạt ngọc trai, nó đáng giá ít ra là ba bốn quan tiền, bên
trong áo vải thô là áo lót thêu màu xanh lá non, cổ áo viền sợi bạc, chất vải
tốt, ít ra cũng đáng giá hai quan tiền. Chiếc thoa và chiếc áo lót có phần đối
lập với sự thô kệch của A Thông.

Triệu Bất Khí nghĩ bụng: chứng cứ là đây. Hai vợ chồng chỉ sống dựa

vào con thuyền nhỏ, mỗi tháng kiếm được năm sáu quan tiền là cùng, Lỗ
Bảng Tử lại là gã nát rượu, lấy đâu ra tiền mà sắm đồ cho vợ?

“Chào chị.” Triệu Bất Khí cười, chào hỏi.
A Thông ngẩng đầu nhìn khách, khuôn mặt tai tái hơi mỉm cười: “Đại

quan nhân cần đi thuyền à?”

“Tôi đến muốn hỏi thăm một chuyện.”

“Là chuyện gì?”
“Về thuật sĩ Diêm Kỳ chết trên thuyền nhà ta tháng trước.”
A Thông lập tức thôi cười: “Vụ án đó đã khép lại rồi, ông còn muốn hỏi

gì nữa?”

Triệu Bất Khí lấy làm mừng vì thấy ánh mắt chị ta có nét sợ hãi, lại hỏi:

“Hôm đó chồng chị ở đâu?”

A Thông đang định nói thì từ khoang thuyền vọng ra một giọng ồm ồm

của nam giới: “Anh hỏi những chuyện này làm gì?”

Một nam giới mập băm bổ chui ra, hình như vừa uống rượu nên mặt đỏ

phừng phừng. Chính là Lỗ Bảng Tử. Anh ta nhìn khách từ đầu đến chân,
thấy khách ăn mặc sang trọng, anh ta có phần “xẹp” đi, nói nhỏ: “Vụ án đó
nha môn đã khép lại, thủ phạm cũng đã chết, đại quan nhân còn hỏi để làm
gì nữa?”

Triệu Bất Khí cười: “Tôi chỉ tò mò muốn biết hôm đó anh ở đâu.”
“Tôi ốm, nằm nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.