MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 289

“Cổ Đức Tín? Được, tôi sẽ đi hỏi anh ấy.”
“Đó chỉ là một địa chỉ giả, sao Bất Vưu huynh cứ muốn hỏi cho rõ?”

“Tôi vừa đi phủ Ứng Thiên về, địa chỉ ấy là có thật, là nhà của một quan

thị lang họ Lương.”

“Thế thì sao?”
“Có lẽ địa chỉ ấy liên quan đến cái chết của Lang Phồn hoặc sự mất tích

của Chương Mỹ.”

“Đâu có thể như vậy?”
“Tôi cũng chỉ đoán thế thôi, nên mới cần hỏi cho rõ.”
“Thế à?” Giản Trang có vẻ lo ngại.

“Ngoài ra còn chuyện này nữa. Giản Trang huynh và vài bạn không bằng

lòng với Tống Tề Dụ, e rằng không chỉ vì tranh luận về Tân pháp Cựu
pháp?”

“Chẳng ai giống tính ai, quan điểm cũng thế. Quân tử không nói bừa vì

ai đó, và càng không ruồng bỏ ai đó vì cách nói của họ. Điều này lẽ nào tôi
không biết? Dù là quan điểm ra sao thì cũng không thể hạ thấp phẩm chất
của nhau. Cho nên, quân tử vì Nghĩa, tiểu nhân vì Lợi. Người vì nghĩa sẽ
không dám làm một số việc, còn kẻ vì lợi thì bất cứ việc gì cũng dám làm.”

“Tống Tề Dụ là hạng người vì lợi mà quên nghĩa hay sao?”

“Anh ta hám quyền thế, a dua theo đuôi Sái Kinh.”
“Sao Giản huynh lại nói thế?”
“Tôi không dám tự coi mình là quân tử nhưng cũng không phải kẻ phỉ

báng vu khống người khác. Tôi vốn tưởng Tống Tề Dụ là người chính trực
nên mới coi anh ta là bạn. Nào ngờ anh ta mồm thì nói cứng nhưng bản tính
thì nhu nhược. Anh ta đã mấy lần mời Trịnh Đôn đến quán đối diện phủ Sái
Kinh uống trà và luôn nhìn sang khu nhà ấy. Điền Huống còn nhìn thấy anh
ta từ cửa bên của phủ Sái đi ra. Với tài năng của mình, dù đeo bám bọn
quyền thế thì cũng nên ra vào cửa chính chứ không nên lén lút hèn kém như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.