MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 398

“Đúng! Không có cách nào khác để giữ hoa cho tươi. Tuy nhiên, các nhà

giàu cũng dự trữ băng. Hai bông hoa này của Lang Phồn là từ kho lạnh
trong cung mà ra.”

“Tức là, bọn người kia đã trù tính kế hoạch ít ra là từ mùa đông.”

Triệu Mặc Nhi bỗng hỏi: “Anh ơi, có một chuyện này em vẫn chưa hiểu

rõ. Chương Mỹ lên Mai thuyền, ngồi vào khoang nhỏ ở giữa bên trái, Đổng
Khiêm cũng vào gian đó, tại sao hai người không nhìn thấy nhau?”

Mọi người đều nhìn về phía gian nhỏ ấy. Mai thuyền đã không còn mui

nên lúc này nhìn rõ: nó rất nhỏ, hai người cùng ngồi thì phải nhìn thấy nhau
mới đúng. Huống chi, Lang Phồn và Khang Du lần lượt lẻn vào hành thích,
lúc đó sẽ có bốn người trong khoang này.

Triệu Bất Vưu: “Thoạt đầu tôi cũng nghĩ thế, đầu tiên cho rằng một

người vào trước một người vào sau nên không nhìn thấy nhau; nhưng theo
họ nói, mình vẫn ngồi trong đó cho đến trước lúc bình minh. Còn nữa:
Lang Phồn và Khang Du lần lượt vào đó hành thích nên cũng không chạm
trán nhau. Sau một đêm suy nghĩ sáng nay tôi mới hiểu ra.”

Triệu Mặc Nhi: “Vấn đề là gì?”
Triệu Bất Vưu: “Cùng lúc và cùng nơi mà hai người không nhìn thấy

nhau, thì ít ra có một yếu tố sai; nếu thời gian là đúng, thì không gian sai.”

“Tức là hai người không ở cùng một gian?”

Triệu Bất Vưu lắc đầu: “Mé bên trái chỉ có ba gian nhỏ, họ không thể

nhớ nhầm vị trí.”

Triệu Mặc Nhi và mọi người đều cau mày nghĩ ngợi.
Biện Nhi bỗng nói: “Họ không ở trên cùng một con thuyền!”

Triệu Bất Vưu cười, gật đầu. “Đúng rồi! Có hai Mai thuyền!”
Triệu Mặc Nhi: “Làm gì có chuyện đó chứ?”
Triệu Bất Vưu: “Chúng ta đã bỏ qua một chi tiết: Đổng Khiêm lên

thuyền vào giờ ngọ, Chương Mỹ lên thuyền lúc gần giờ mùi, cách nhau một
khoảng thời gian.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.