MẬT MÃ THANH MINH THƯỢNG HÀ TẬP 2 - Trang 43

Trì Liễu Liễu nghĩ ngợi, rồi đáp: “Lúc đó chỉ có tôi và Đổng Khiêm nói

chuyện với nhau, Tào Hỷ ngồi bên không nói một lời.”

“Thì anh ta làm gì? Vẻ mặt ra sao?”

“Tôi mãi nói chuyện nên không để ý, nhưng… tửu lượng của anh ta kém,

đã sắp say đến nơi. Lúc đó cứ ngồi bóp trán xoa mặt.”

Biện Nhi thầm nghĩ: mình thật đa nghi. Trì Liễu Liễu chủ động đi nấu

món cá chứ hai thư sinh không ép nài, Tào Hỷ thì không hề hé răng.

“Cô nấu cá mất bao lâu?”

“Thường thì không tốn mấy thì giờ, hấp xong cá, thì nấu thang và nước

xốt rưới lên, dùng gia vị chế biến thang cho thích hợp, cả thảy lâu bằng
cháy hết một nén hương. Nhưng nhà bếp Phạm lâu không có tía tô và sơn
trà, tôi phải đi mua nên tốn thêm thì giờ. Đi không xa lắm, đi nửa con phố
thì thấy một tiệm bán các loại quả khô quả tươi, nên đã mua được. Trở về,
tôi bắt tay vào ngay. Sau khi làm xong hai con cá…”

“Hai con?”
“Tôi vừa mổ xong một con cá chép thì bác Mục Trụ bước vào bưng món

ăn ra cho khách, bác hỏi tôi đang làm gì, tôi trả lời. Nghe xong bác bảo tôi
nấu thêm một con cá nữa, vì trên gác có mấy thực khách lần đầu đến Phạm
lâu, Mục Trụ thông báo thực đơn của nhóm khách quen Đổng Khiêm - Tào
Hỷ, họ bèn yêu cầu cũng làm cho họ ngần ấy món. Thực ra Mục Trụ đã
bưng đủ món ban đầu theo yêu cầu của họ, nhưng lại muốn kiếm thêm tý
tiền bèn bảo tôi nấu món cá này. Tôi rất nể người của Phạm lâu, nên đồng ý
luôn, đang sẵn bếp lò, tiện tay nấu thêm cũng dễ thôi. Nấu xong, Mục Trụ
bưng đi, tôi rửa dao thớt nồi niêu và nói chuyện với mấy bác sĩ pha trà…
thì bỗng nghe thấy trên gác có tiếng bát đĩa vỡ loảng xoảng, tiếp đó là tiếng
Mục Trụ kêu thất thanh…”

Trì Liễu Liễu ngừng lời, ngẩng nhìn lá cành cây hạnh, thở dài thườn

thượt, ánh mắt buồn bã.

Biện Nhi vội rót trà cho cô, khẽ nói: “Hãy nghỉ một lát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.